"Oa, thật là ngọt, mát mát lành lạnh, ăn vô cùng ngon, Phùng gia gia, người đối với cháu thật tốt."
Loại đào này là đào mọng nước, kích thước lớn, vừa to vừa nhiều nước, hơn nữa còn vô cùng ngọt, quan trọng nhất chính là đã được ướp lạnh bằng nước giếng, nên ăn vào miệng vừa thanh vừa ngọt.
"Thích là tốt rồi, ở trong nhà còn rất nhiều, đợi chút nữa trở về thì mang về cho người trong nhà cùng ăn." Nhìn thấy Thẩm Bích Thấm vừa ăn vừa vui vẻ thì Phùng lão cũng tươi cười nói.
Chỉ là lúc này, Mộ Dung Húc ở bên cạnh nhăn mặt nhíu mày, vẻ mặt vô cùng không vui, những quả đào này là do hắn vất vả hái về cho gia gia ăn, sao nha đầu này lại được tiện nghi như vậy! Nha đầu này quá mức tỉnh quái, còn đặc biệt giỏi dỗ dành người khác, gia gia đã bị nàng dỗ đến xoay vòng quanh, cũng không biết đã bị nàng lừa mất bao nhiêu thứ rồi.
Nghĩ đến đây Mộ Dung Húc liền bắt đầu cẩn thận tính toán, kết quả không ra được con số, nhưng khi tính hắn mới phát hiện ra, vậy mà mình cũng không tính được đã cho Thẩm Bích Thấm bao nhiêu đồ, ngay giây phút đó, hắn ngây người sững sờ, nhìn quả đào trong tay mà phát ngốc.
Hắn đột nhiên ý thức được, ngày đó người được hắn cứu căn bản không phải là một tiểu cô nương, mà có khả năng là không cẩn thận cứu một con tiểu hồ ly về rồi, chính xác là một tiểu hồ ly vừa tham lam lại vừa xảo trái
Mất mát lớn rồi!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT