Nghe Thẩm Bích Thấm gọi mình, ban đầu Thẩm Bích Ngọc đã muốn rời đi đành phải mỉm cười chào hai người họ.
Chỉ là nụ cười kia lại vô cùng miễn cưỡng, kèm theo vẻ nặng nề và đắng chát.
Nàng ấy thật sự rất hâm mộ tứ muội muội, tuy cả nhà họ không được bà xem trọng và cuộc sống không được như ý nhưng mọi người trong nhà nhị thúc đều rất tốt, nhị thúc và nhị thúc mẫu đều yêu thương Thấm Nhi đến tận xương tủy. Thẩm Bích Ngọc lại nghĩ đến phụ thân và nương của mình, trong lòng nàng ấy cảm thấy buồn bã mà chua xót.
Vì sao cũng là người thân nhưng phụ thân và người nhà nhị thúc lại khác nhau như vậy, nàng ấy còn hi vọng mình chính là nữ nhỉ của nhị thúc, cho dù có khổ sở hay vất vả hơn nhưng ít nhất nàng ấy vẫn cảm thấm ấm áp.
"Đại đường tỷ, tỷ mau đến đây! Đây là bánh bã đậu trứng gà muội làm, nương của muội nói rằng rất ngon, tỷ mau nếm thử xeml" Thẩm Bích Thấm vừa liếc mắt đã nhìn ra suy nghĩ trong đầu của Thẩm Bích Ngọc.
Trong nhà ai cũng có nỗi khổ riêng, chỉ có người uống nước mới biết được nước ấm lạnh thế nào, ai tốt ai xấu cũng khó mà nói rõ. Có lẽ Thẩm Bích Ngọc hâm mộ mọi người trong nhà nàng ôn hòa với nhau nhưng nếu để Thẩm Bích Ngọc thật sự nhận lấy đãi ngộ thế này, cũng chưa chắc nàng ấy sẽ không cảm thấy Thẩm Thủ Nghĩa vô dụng.
Bản tính con người đều giống nhau và không chịu được khảo nghiệm, cho dù được thay đổi tốt biết bao nhiêu nhưng một khi bước đến đường cùng thì bản tính ghê gớm bị che giấu ở nơi sâu kín nhất sẽ lập tức bộc lộ ra, con người luôn không biết đủ nên đây cũng chính là một trong những bản chất đặc thù nhất của con người.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT