"Thấm nha đầu à, cái bao tay lại là từ chỗ của cháu, quả nhiên là tâm linh thủ xảo*, cái bao tay này có thể nói là mộ đại phúc lớn của bá tánh đó."
(*khéo tay nhanh trí)
Nghe thấy bao tay vậy mà lại do Thẩm Bích Thấm nghĩ ra được, vẻ mặt Trần đại phu cũng kinh ngạc cảm thán.
Thấm nha đầu này quả nhiên thông minh hơn người, thành tựu trong tương lai chỉ sợ sẽ không mình thường, lại còn có thể quen biết được hai vị này, đặc biệt là Tam gia, dường như còn hết sức chú ý Thấm Nhi.
"Trần đại phu, ngài đang chê cười cháu đó, tuy nhiên cháu chỉ làm loạn ra chút thôi, cũng vì kiếm ít tiền cải thiện điều kiện trong nhà, làm sao mà tốt như người nói được." Thẩm Bích Thấm cúi đầu giả vờ ngượng ngùng nói.
Trong lòng lại rất bất đắc dĩ, cây muốn lặng mà gió chẳng ngừng mà, bản thân chỉ muốn sinh hoạt khiêm tốn không phô trương cũng không được, nhưng mà làm sao tiểu tử này biết bao tay là do nàng làm chứ, cho dù Quý Tứ Nương nói cho hắn biết tuổi tác của nàng, nhưng hình dáng của bản thân ra sao thì hắn không có khả năng có thể nghe được đâu.
"Mẹ, mẹ tỉnh rồi? Hình như không nóng nữa, Trần đại phu, đầu mẹ ta hình như không nóng nữa." Lúc này, Thẩm Đại Võ đột nhiên hưng phấn hét lên.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play