"Phùng gia gia, đây là canh, đúng rồi, nhân tiện, ông có biết chuyện gì... xảy ra với miếng đất kia của cháu không ạ?" Sau khi Thẩm Bích Thấm đưa canh cho Phùng lão xong, khuôn mặt có chút bối rối hỏi.
"Ha ha ha, mảnh đất đó à, là ông bảo Húc Nhi giúp cháu san phẳng đấy." Phùng lão nhận lấy ống canh, thoải mái cười nói.
"Hả, Mộ Dung đại thúc?"
Nghe nói là do Mộ Dung Húc làm, Thẩm Bích Thấm liền cảm thấy ngạc nhiên, nhưng nghĩ đến đây là mệnh lệnh của Phùng lão, Thẩm Bích Thấm lại không còn cảm thấy ngạc nhiên nữa.
"Đúng vậy, nó cả ngày không có việc gì làm, trời sinh có một đống sức lực, đúng lúc có thể giúp cháu xới đất, cháu cũng không cần cảm thấy áy náy, ngày nào cháu cũng giúp ông già này nấu canh, đây coi như là quà đáp lễ." Phùng lão cười ha ha nói.
"Vậy cháu cảm ơn Phùng gia gia ạ, bây giờ Mộ Dung đại thúc đang ở đâu ạ, cháu cũng nên nói cảm ơn với thúc ấy."
Những lời của Phùng lão khiến cho Thẩm Bích Thấm cảm thấy ấm lòng, nàng càng cảm kích Mộ Dung Húc hơn, bất kể Mộ Dung Húc làm như vậy là tự nguyện hay bị bắt buộc, lần này hắn thực sự đã giúp nàng một chuyện lớn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT