Thẩm Bích Thấm phải phí hết sức lực mới xuống giường được, tuy nàng không muốn rời giường, chỉ muốn ngã đầu xuống tiếp tục ngủ nhưng nghĩ đến ngày mai là ngày nàng phải đi chợ, nàng còn phải giao bao tay nên Thẩm Bích Thấm chỉ có thể khẽ cắn môi cố bò dậy.
“Hôm nay còn qua làm việc ngoài đất không?" Theo thường lệ Mộ Dung Húc vẫn đến đưa bát đựng xương heo đến, hắn ta mở miệng hỏi.
"Hôm nay có chuyện nên không đi được. Đại thúc muốn lấy cây cuốc sao? Chờ ta một chút!"Thẩm Bích Thấm vừa dứt lời đã xách cái cuốc đến trả lại cho Mộ Dung Húc.
Vừa khéo ngày mai nàng sẽ đi chợ nên không cần mượn cuốc của Mộ Dung Húc nữa.
"Ừm." Mộ Dung Húc nhận lại cái cuốc, mặt mày vẫn như trước kia, hắn ta khẽ gật đầu, sau đó đã xoay người đi mất.
Với thái độ lạnh lùng, thờ ơ của Mộ Dung Húc, Thẩm Bích Thấm đã quen nên sau khi thấy người đã đi nàng lại vùi đầu tiếp tục sự nghiệp đan bao tay của mình.
Sang hôm sau, sau khi đưa Thẩm Kỳ Viễn đến nhà Thẩm Đại Võ, Thẩm Bích Thấm cõng sọt đựng bao tay đã đan xong sang nhà thôn trưởng đi nhờ xe đến trấn trên.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play