Ngô Phong Hạ đã nửa năm rồi không được ăn thịt. Dù hắn là yêu quái, nếu là một con ô điêu bình thường, ăn kiểu đó sớm đã không trụ nổi!
Cái bánh bao xương sườn kia quá thơm! Nghe mùi mà không được ăn, lòng hắn vừa uất ức vừa khó chịu, không thể nhịn được nữa mà bỏ chạy. Ban đầu hắn chỉ muốn chạy để giải sầu, nhưng càng chạy lại càng lạc tới trạm gác của nhân loại. Hắn chỉ định nghỉ một lát, đói quá đến nỗi mở cánh ra nằm phơi nắng một lúc.
Nhưng hắn không ngờ những người ở trạm gác lại cho hắn thịt ăn! Họ còn quan tâm xem hắn đã ăn no chưa!
Ngô Phong Hạ dù đã hơn bảy trăm tuổi, vẫn không ngờ tới nhân loại bây giờ đối xử với hắn tử tế đến thế! Hồi xưa, lúc hắn còn thường xuyên xuất hiện, nhân loại vẫn còn săn bắt đại điêu bằng cung tên. Bởi vậy, hắn không ngờ rằng thời nay người ta lại chăm sóc hắn chu đáo như vậy. Vì thế, hắn cứ ở lại mãi, không muốn đi nữa.
Việc người ta kiểm tra sức khỏe và mang vòng chân cho hắn cũng chẳng phải vấn đề lớn. Dù sao họ đâu biết hắn là ai. Hắn chỉ cần chờ dịp nào đó rồi lén tháo vòng chân ra là xong thôi.
Chậc chậc chậc. Không ngờ yêu quái cũng gặp rắc rối vì vấn đề béo phì.
Chiêm Ngôn tò mò, liền tìm hiểu thử xem vì sao Ngô Phong Hạ lại béo lên.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT