Thần hồn của Vân Dao đắm chìm trong biển ánh sáng ấm áp vô biên vô tận.
Nàng không cảm nhận được cơ thể của mình, chỉ có mỗi ý thức tồn tại.
Nàng nghĩ mình đã chết.
Chuyện này rất bình thường, đồng quy vu tận với tà diễm diệt thế trong mi tâm, nàng vốn đã chuẩn bị tâm lý hồn phi phách tán, không vào luân hồi, ấy thế mà có thể giữ lại một sợi thần hồn, dạo chơi ở nơi không biết là Minh Phủ hay Phàm giới này, đã may mắn lắm rồi,
Chỉ là không biết, sau khi nàng chết, Mộ Hàn Uyên sẽ như thế nào. Liệu hắn có bắt được đóa hoa sen mà nàng dốc hết sức lực cuối cùng giữ lại, liệu hắn có nghe được “di mệnh” mà nàng để lại cho hắn trong đóa sen ấy không.
Không dạy tốt thiếu niên mà nàng chính tay dẫn về từ Ma Vực, gây họa cho tông môn và Tiên Vực, có lẽ đó là chuyện đáng tiếc nhất đời này của nàng.
Vân Dao nghĩ tới nghĩ lui, dần dà, chút ý thức này cũng từ từ tan biến theo gió —— Trong hải dương ánh sáng mà thần hồn của nàng đang dạo chơi, nơi mà nàng không thể “nhìn thấy”, vô số tiên cách vô chủ to nhỏ không đồng đều lướt qua người nàng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play