Nửa năm sau, căn nguyên của nàng cạn kiệt, thân hồn trở về với cát bụi.
Khi nàng chết, hắn vẫn còn sống khỏe mạnh, thế thì làm sao nàng có thể bảo vệ hắn cả đời.
Dựa vào tảng đá, Vân Dao vừa thầm nghĩ, vừa bị trơ tráo của mình chọc cười: “Quan trọng không, Hàn Uyên Tôn. Tại sao ba trăm năm trôi qua rồi mà ngươi vẫn như thiếu niên thuở xưa thế, chẳng có chút tiến bộ nào?”
Nàng như đang trào phúng hắn ấu trĩ, nông cạn, nên bèn nghiêng mặt sang nhìn hắn.
Trên thủy kính được tạo bằng thuật pháp trước mặt Mộ Hàn Uyên, trong suối nước nóng như có một màu đỏ tuyệt đẹp và mê hồn đang nở rộ, gò má trắng nõn của nàng, nụ cười của nàng, đôi mắt đen láy bị nhuộm đỏ, tất cả đong đầy bạc bẽo đủ để giết hắn trăm ngàn lần.
“Đối với ta, tất cả đều không quan trọng.”
“——”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play