(*) Công mãn tự nhiên cư vật ngoại, nhân gian hàn thử nhậm luân hồi: trích từ 《Chỉ Huyển Thiên》 của Lã Động Tân (Lã Nham). Nghĩa là công phu viên mãn tự nhiên ở ngoài tạo vật, mặc cho nhân gian nóng lạnh quay vòng.
[Chẳng phải cô muốn vào tháp Luân Hồi, cưỡng ép thay đổi thiên mệnh sao?]
[Bọn họ, chính là vết xe đổ cho cô và Chung Yên.]
Cho đến khi rời đi, căn phòng trúc nọ biến mất trong rừng trúc sau lưng, bên tai Vân Dao vẫn văng vẳng câu nói cuối cùng của đại hòa thượng để lại cho nàng trước khi đi.
“Sư tôn?”
Một giọng nói mát rượi trầm thấp kéo suy nghĩ của Vân Dao trở về.
Nàng hoàn hồn ngước mắt lên, bắt gặp ánh mắt của Mộ Hàn Uyên, qua ánh mắt ra hiệu của hắn, lúc này Vân Dao mới nhận ra, một đạo kiếm tấn đã lượn vòng mép váy của nàng một lúc lâu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play