Lúc nói chuyện, ánh mắt của Vân Dao không hề rời khỏi khuôn mặt của yêu tăng dù chỉ một chút.
Nàng nhìn thấy sau khi Liễu Vô nghe xong câu này, phật châu trong tay y đột nhiên dừng lại, y ngước mắt lên, giống như đang nhìn nàng, nhưng ánh mắt của y lại cao hơn mặt mày nàng hai tấc, giống như đang nhìn…… búi tóc của nàng?
Mà sau ánh nhìn này, ý cười của yêu tăng phai nhạt, cảm xúc trong mắt xoay chuyển như thương hải tang điền, lịch biến vô tận, cuối cùng cô đọng thành một loại buồn bã nhàn nhạt.
Vân Dao có cảm giác như y đang nhìn nàng, nhưng dường như xuyên qua nàng, nhìn một hình bóng khác đã bị vùi dưới cát biển cặn sông mấy trăm năm trước.
“Như thế. Thế gian này lại mất đi một người nhớ đến nàng ấy.”
Yêu tăng rủ mày, nốt ruồi cát tường vẫn là màu đỏ tươi, lộ ra chút từ bi của bất thế cao tăng.
“Nàng ấy? Ai vậy?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT