Từng Thấy Hoa Đào Ánh Yên Ngọc

Ngoại truyện 4: Thu đồ ký (thượng)


4 tuần

trướctiếp

Trên núi không có khái niệm thời gian.
Chẳng mấy chốc, Mộ Hàn Uyên đã trở về tông môn được ba năm.
Trong ba năm này, sau khi nghỉ ngơi dưỡng sức, hắn trở lại con đường tu tiên một cách tự nhiên như nước chảy thành sông. Linh lực của người khác tối đa chỉ là suối hẹp chảy vào khe, còn của hắn thì như giang hải thành thác, tu vi tăng lên từng ngày, không gặp bất kỳ bình cảnh nào.
Trên đỉnh Thiên Huyền, Vân Dao và Mộ Hàn Uyên biết rõ nguyên nhân của tất cả những điều này, nhưng bên ngoài, từ Càn Môn đến toàn bộ Tiên Vực, lần lượt bị thiên kiêu Càn Môn, người chỉ trong vòng một đêm đã nổi bật giữa vô số thiên tài của các tiên môn khác, chấn nhiếp không nhẹ.
Dù sao, nằm trong phạm vi hiểu biết của con người thì là thiên tài; còn nằm ngoài phạm vi ấy thì gần như là quái vật.
Có điều, trong Càn Môn, số người sinh lòng kiêng dè không nhiều lắm, thế nên, chưa tròn ba năm sau khi nhập môn, Mộ Hàn Uyên đã quay lại vị trí ngày xưa, hiện nay đã được công nhận là người xuất sắc nhất trong các đệ tử Càn Môn.
“…… Sư thúc, người không thấy cảnh tượng tại Tiên Môn Đại Bỉ lần này đâu, kiểu cách ấy, như vầng trăng sáng ngời giữa biển sao lấp lánh, các thiên chi kiêu tử tự xưng là thiên tài của các đại tông môn đều bị lấn át đến ảm đạm thất sắc! Hiện tại, chẳng có ai dám ngẩng đầu ưỡn ngực trước mặt Mộ sư huynh!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp