Khi Vân Dao chạy về Càn Môn, nhóm trưởng lão đệ tử cảnh giới cao đầu tiên của cốc Cửu Tư do Tiêu Cửu Tư dẫn đầu cũng vừa mới đến.
Cây cỏ trong và ngoài sơn môn Càn Môn ngổn ngang, xác người khắp nơi, máu chảy thành sông.
Khoảnh khắc đầu tiên khi Vân Dao nhìn thấy rõ tình cảnh bi thảm như địa ngục nhân gian này, lửa giận vô biên bốc lên ngùn ngụt. Nếu lúc này Bích Tiêu ở trước mặt nàng, e rằng nàng sẽ hận đến mức dùng Nại Hà chặt tay chân phế linh phủ của ông ta, bắt ông ta vĩnh viễn quỳ như heo dê súc vật trước sơn môn Càn Môn mới có thể giảm lửa giận trong lòng nàng.
Vân Dao hít một hơi sâu, kìm nén nỗi lòng.
Sau đó nàng phóng thích thần thức bao phủ Càn Môn, tìm chưởng môn và những người khác, sau đó bay về phía đỉnh Phụng Thiên.
Khi hạ kiếm, Vân Dao không để ý tới những lời chào hỏi vội vàng của các đệ tử xung quanh, nàng bước đến trước mặt Trần Thanh Mộc, kéo ông ấy lên: “Tình huống trong sơn môn thế nào?”
“Đệ tử các đỉnh đều có thương vong, vẫn chưa thống kê.” Khuôn mặt già nua của Trần Thanh Mộc xám ngắt, gần như hơi thất hồn lạc phách: “Sư thúc, là ta chưa tận lực bảo vệ tông môn, không rõ lòng người, để kẻ xấu nhân cơ hội hủy đại trận hộ sơn của Càn Môn, dẫn sói vào nhà……”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play