Đồng Tiểu Tùng im lặng lắc đầu
Chu Phàm hạ giọng nói: “Trò chơi tứ giác là ở trong một căn phòng hình chữ nhật tối đen, mỗi người đứng ở một góc mặt úp vào tường không được nhìn lại phía sau, khi trò chơi bắt đầu, một người ở trong góc nào đó bắt đầu, một người ở trong góc sẽ bắt đầu di chuyển về một góc khác, sau đó vỗ nhẹ vai người phía trước, rồi ở lại góc đấy, tiếp theo, người bị vỗ vai kia liền dựa theo cách tương tự như vậy, tiếp tục đi về góc kế tiếp, cứ tuần hoàn như vậy, nếu người thứ tư đi đến một góc mà phát hiện không có người, thì người này sẽ phải ho một tiếng, sau đó lại tiếp tục đi về góc tiếp theo, cứ như vậy đi hết bốn góc, cuối cùng không còn ai ho nữa, thì chính là… người thứ năm xuất hiện”.  
Hai người khác kéo tấm ga trải giường lộn xộn che cửa sổ lại, bên trong phòng lập tức bị bóng tối nuốt chửng giơ tay không thấy năm ngón. 
Chu Phàm âm trầm nở nụ cười: “Đồng Tiểu Tùng, lần này bọn tao là muốn gọi ma đấy, sợ không?”
Đồng Tiểu Tùng thấp giọng nói: “Sợ…”
Đương nhiên là sợ, chỉ là cậu không sợ ma, mà là sợ ba người trước mặt này. 
Ba người này còn đáng sợ hơn cả ma. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play