Vu Hoài Ngạn cũng không phải người đàn ông keo kiệt gì, vợ anh thích tiêu tiên vậy thì tiêu đi.
Chỉ cần không quá phận, anh sẽ không có ý kiến gì.
Vì thế Vu Hoài Ngạn sờ đỉnh đầu của Ôn Chỉ Văn, cười nói: “Thích tiêu tiền vậy thì tiêu đi, trong nhà cũng không thiếu chút tiền ấy.”
“Em đã biết mật mã của két sắt, tiều mặt bên trong đều có thể dùng.”
Lúc này, phương thức chỉ trả chủ yếu vẫn là tiền mặt, tuy rằng hầu hết tiền mặt của Vu Hoài Ngạn đều ở trong ngân hàng, nhưng anh vẫn thói quen để ở nhà hơn vạn khối tiền mặt, để chuẩn bị cho bất cứ tình huống nào xảy ra.
Vu Hoài Ngạn nghĩ ngợi, cảm thấy hẳn là tiền mặt trong két sắt cũng đủ để Ôn Chỉ Văn tiêu dùng.
Trong nháy mắt Ôn Chỉ Văn liền thấy cảm động.
Chủ yếu là một người đàn ông đẹp trai như vậy, lại thâm tình chân thành mà nhìn cô nói, có thể tùy ý tiêu tiền, thật sự rất khó để không động tâm đó!
Vậy nên trong nháy mắt, trong đầu của Ôn Chỉ Văn vô cùng tự luyến!

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play