Tầm mắt của hai người chạm vào nhau, trên mặt Ôn Chỉ Văn lộ ra một nụ cười xấu hổ.
Vốn dĩ cô định lặng lế quan sát Vu Hoài Ngạn, nhưng hiện tại đã bị phát hiện rồi nên chỉ đành từ bỏ, đẩy cửa ra thoải mái hào phóng mà di vào.
Tầm mắt của Vu Hoài Ngạn không khỏi dừng ở trên người vợ của mình.
Mới mấy ngày không gặp mà vợ của anh đã thay đổi rất nhiều.
Mái tóc màu đen của cô được uốn xoăn lọn to, dùng một cái khăn lụa màu xanh lục đậm có hoa văn buộc ở sau đầu, cả người nhìn qua vừa lười biếng lại mỹ lệ.
Quần áo đang mặc trên người cũng khác hẳn với ngày trước, càng phác họa ra dáng người eo thon chân dài của cô, cộng thêm khuôn mặt vô cùng xinh đẹp kia, quả thực khiến cho người khác không rời được mắt.
Ánh mắt Vu Hoài Ngạn rất rõ ràng, Ôn Chỉ Văn tự nhiên cũng đã nhận ra.
Nếu như cô dám đi uốn tóc và thay đổi phong cách mặc quần áo thì đương nhiên cũng không quá để ý việc Vu Hoài Ngạn có phản đối hay không.
Nhưng hiện tại vẫn còn ở trong giai đoạn xây dựng hình tượng nên Ôn Chỉ Văn làm bộ ngượng ngùng mà sờ vào khuôn mặt của mình nói: “Thay đổi cái phong cách, anh cảm thấy có đẹp không?”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT