Thời gian nhoáng cái đã tới sáu tháng cuối năm, mùa thu qua đi, độ ấm càng ngày càng giảm đi.
Tật xấu thích ngủ nướng của Ôn Chỉ Văn cũng càng thêm nghiêm trọng.
Thường xuyên ngủ một giấc nặng nề đến giữa trưa, ban ngày cũng không quá tinh thần.
Nhưng mà trừ bỏ có thể ăn, có thể ngủ thì không còn vấn đề nào cả, sắc sặt nhìn cũng khá tốt, Ôn Chỉ Văn chỉ nghĩ là bởi vì thời tiết nên không để ý quá nhiều.
Ngẫu nhiên cô cũng hơi lo lắng rằng mình cứ ăn rồi ngủ như thế thì chờ mùa đông qua đi có thể cô sẽ béo lên.
Chỉ là liên tục quan sát mấy ngày, phát hiện cân nặng của mình không hề tăng lên thì Ôn Chỉ Văn liền càng thêm không kiêng nể gì, muốn ngủ liền ngủ, muốn ăn liền ăn.
Thẳng đến buổi chiều một ngày nào đó, Ôn Chỉ Văn ngủ trưa tỉnh lại, mơ mơ màng màng mở to mắt ra thì gương mặt liền chạm vào một bàn tay ấm áp. Giương mắt nhìn lên, Vu Hoài Ngạn đang ngồi ở mép giường, nhìn thấy cô tỉnh lại liền dùng động tác mềm nhẹ mà vén tóc của cô ra Sau tai.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play