Trong nháy mắt trên mặt Ôn Chỉ Văn đã đỏ bừng.
Cô còn nhớ rất rõ sau khi bị hôn đến choáng váng đầu óc thì anh cũng chịu buông cô ra, cằm đặt trên bờ vai cô, hô hấp nóng ướt phả vào cổ cô, khiến vùng da nơi đó tê dại đi.
Sau đó cô chỉ nghe anh thở dài một hơi, rất buồn phiền nói: "Làm sao bây giờ? Ngày mai anh còn phải đi công tác."
Lúc ấy Ôn Chỉ Văn cũng ngây ngẩn cả người, cô chớp mắt nói: "Vậy làm sao bây giờ?"
Vu Hoài Ngạn đột nhiên không nhịn được cười, cười đến mức hai bả vai đều run lên, lồng ngực cũng rung lên theo, cơn chấn động còn truyền đến cơ thể của cô ngay chỗ hai cơ thể đang dán chặt lấy nhau.
Vu Hoài Ngạn nhẹ nhàng sờ lên tóc cô, cười hôn lên trán cô, nói: "Hết cách rồi, vậy em cứ ở đây chơi mấy ngày cho vui vẻ đi!"
Lúc đó Ôn Chỉ Văn thật sự chỉ muốn nói cô có thể đi với anh.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play