Ôn Chỉ Văn đang muốn lên lầu, đột nhiên bị anh kéo tay tại, cả người bị nhốt ở giữa anh và bức tường.
Cô ngạc nhiên, còn chưa kịp phản ứng lại, ngửa đầu ngơ ngác nhìn anh.
"Còn chưa hết giận sao?" Anh cúi đầu ghé sát vào hỏi cô.
"Không có." Ôn Chỉ Văn ngừng lại một chút rồi nói tiếp: "Em không giận gì cả."
Đúng vậy, có cái gì hay mà giận chứ? Nếu mà giận thì mới là không bình thường ấy!
Ôn Chỉ Văn tốn thời gian một ngày, đột nhiên hiểu được điều này.
Vu Hoài Ngạn lại không bởi vì Ôn Chỉ Văn bình tĩnh mà thả lỏng cảnh giác.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT