Xuân Đào gác chân lên ghế, nhẩm tính những người đàn ông mình quen biết. Lần này tái giá, nhất định phải chọn người vừa giỏi chuyện ấy, vừa nhiều tiền, lại còn thương yêu mình nữa.
Còn lão già trong kia, hừ, khỏi nói cũng được!
Ninh Văn Bác gọi mãi không thấy người, không chịu bỏ cuộc, cứ nằm trong phòng không ngừng gọi “Xuân Đào”. Đám nha hoàn, bà vú nghe thấy động tĩnh liền chạy đến hỏi: “Lão gia có việc gì vậy ạ? Xuân di nương đang hầu hạ thái thái, lão gia có gì cứ sai bảo chúng tôi.”
Ninh Văn Bác chê họ không phải người trong phòng mình, sợ mất mặt nên không muốn cho họ biết chuyện, ai vào cũng bị ông ta mắng cho chạy ra.
Đám nha hoàn, bà vú không còn cách nào khác, đành phải lẻn đến chỗ Xuân Đào nói: “Xuân di nương, để tôi bóc hạt dưa cho cô, cô mau vào xem lão gia thế nào đi, lão gia cứ đòi cô mãi thôi!”
Xuân Đào ném hạt dưa xuống đất, lầm bầm chửi rủa rồi đi vào.
Dạo gần đây, nàng ta đã ngộ ra một điều, nếu muốn tái giá thì tuyệt đối không thể quanh quẩn dưới mí mắt nhà họ Ninh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT