Mọi thứ đều rất tĩnh lặng, yên tĩnh đến mức có thể nghe rõ cả tiếng một cây kim rơi xuống đất.
Tạ Tiểu Nhã cảm thấy bản thân như đang lạc vào cõi mộng: "Ngươi nói ngươi là ai?"
Cô ta nhìn đôi tay mình, nhớ lại hôm qua, cô ta cùng Hứa Lễ vẫn còn ôm Phó Mộng Như bên bờ sông Nguyệt. Đầu ngón tay cô ta vẫn còn cảm nhận được hơi ấm từ cơ thể của Mộng Như. Thân thể của ma quỷ thường lạnh lẽo và xuyên thấu, nhưng "Phó Mộng Như" lại có thể chiến đấu cùng họ, vai chạm vai, hơi ấm từ đó lan tỏa vô cùng dễ chịu.
Hơi ấm như thế, sao có thể là một ác quỷ giết người không chớp mắt được?
"Ác quỷ thường rất giỏi lừa gạt." Kỷ Hồng Trà lạnh lùng nói: "Chỉ cần sử dụng một chút thủ đoạn giao tiếp tầm thường là đã khiến các ngươi xem ta như bạn bè thực sự. Các ngươi chẳng hề hiểu gì về chính bạn bè của mình, tình cảm của con người thật sự quá rẻ mạt và đáng khinh."
Ả tiếc nuối nhìn xuống mặt đất: "Ta vốn không định lộ mặt sớm như vậy... Nếu Phó Mộng Như không tự mình lộ diện, có lẽ ta sẽ tiếp tục diễn vai bạn bè thân thiết này mãi mãi."
"Thật sự mà nói, lớp da này ta sử dụng rất thành thạo." Cô ta chạm vào má của mình, thở dài: "Da người có nhiệt độ vẫn là tốt nhất."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT