Hạ Dực vẫn giữ nguyên cảnh giác, nhưng so với ngày hôm qua ánh mắt đánh giá của hắn đã thêm vài phần dò xét.
Đây là lý do hắn vẫn còn có thể ngồi đây nghe anh nói chuyện.
Giang Nguyệt Lộc sử dụng chiêu đảo khách thành chủ: "Cậu không có gì muốn hỏi tôi về những chuyện trước đây sao?"
Hạ Dực đáp: "Rất nhiều."
Hắn không vội vàng, nhìn Giang Nguyệt Lộc ngồi đối diện nhưng vẫn không mở lời, trong đôi mắt thỉnh thoảng có ánh đỏ trong suốt, tĩnh lặng như mặt hồ, sự im lặng tra xét này khiến người ta áp lực vô cùng, nếu như ngồi đối diện không phải là Giang Nguyệt Lộc mà là những giáo viên khác từng chịu khổ dưới tay hắn, chắc chắn họ đã chạy trốn từ lâu.
Sau một thời gian dài, hắn mới phá vỡ sự yên lặng.
"Tên của ta."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT