Vân Ý Từ sau khi kể xong toàn bộ câu chuyện, cúi đầu với vẻ mặt biết lỗi.
Ôn Phù Nguyệt tưởng tượng lại tình cảnh lúc đó, không khỏi cảm thấy buồn cười, nhưng vì thấy sắc mặt của Mộ Vân Gian càng lúc càng khó coi nên cố nén cười không để lộ ra ngoài.
Ôn Phù Nguyệt nói dối một cách trơn tru: “Nếu đã như vậy, lát nữa ta sẽ đi tìm hắn, có lẽ vì sợ hãi nên hắn đã trốn ở đâu đó.”
“Hai ngày tới là cuộc tuyển chọn đệ tử rồi, ngươi hãy tập trung chuẩn bị, đừng suy nghĩ nhiều, chuyện này cũng không thể trách ngươi.”
“Chỉ là con thú nhỏ tính tình quái gở, có thể một thời gian ngắn sẽ không muốn gặp ngươi.”
Vân Ý Từ nghe ra ngay rằng Ôn Phù Nguyệt đang cho nàng và Mộ Vân Gian một đường lui.
Nàng rất hiểu chuyện, đáp: “Vâng, ta đã hiểu, đa tạ sư phụ đã thấu hiểu, vậy đệ tử xin phép cáo lui trước.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play