Công việc chưa đàm phán xong, tâm trạng Nhạc Vân Tông vốn đã không tốt, sắc mặt lúc này càng trở nên khó coi: “Cô nghĩ rằng cô mua thêm vài cái túi là người ta sẽ nhìn cô với ánh mắt khác hay sao? Không phải là tôi không cho cô tiêu tiền mà là do xuất phát điểm của cô sai. Tốt đẹp gì đâu thì không học, cứ thích sân si đua đòi với người ta cơ, bảo sao cứ mãi tụt lại phía sau!”
Vạn Ngọc xấu hổ, không kìm được tức giận mà đáp: “Học cái tốt đẹp nào cơ? Ý của anh là muốn tôi học theo Phó Giai Hi ấy hả? Thế thì tôi không muốn học, cũng không học nổi. Nếu anh đã muốn có một trợ thủ đắc lực có thể giúp đỡ cho sự nghiệp của anh thì anh còn cưới tôi về làm cái gì? Tôi cũng nào có phải quân lừa đảo ép anh phải cưới tôi đâu? Bây giờ anh lại còn đòi kén cá chọn canh à?”
Đây là lần đầu tiên cô ta bật lại chồng mình.
Nhạc Vân Tông tức giận, sắc mặt lạnh tanh, kìm nén cơn tức giận: “Có lừa tôi hay không, trong lòng cô là người biết rõ nhất. Tôi không nói ra cô lại bắt đầu lý sự đi đổ tội cho người khác hả? Vạn Ngọc tôi nói cho cô biết, tôi cưới cô về được thì cũng đá cô đi được. Cô nghĩ tôi là Nhạc Cận Thành, tầm này tuổi rồi còn chơi vài ba cái trò thâm tình đấy à? Cô nằm mơ đi!”
Nói xong, Nhạc Vân Tông sải bước rời đi không chút do dự.
Vạn Ngọc như bị rút hết máu thịt, loạng choạng dựa vào tường, cố gắng đứng vững.
Khu vườn bên dưới đang rất đông đúc và náo nhiệt. Không biết ai là người đã dàn dựng một màn trình diễn pháo hoa nhỏ ở đó nên giờ mọi người đều đang tập trung chờ đợi. Nhạc Minh Tâm là một cao thủ xã giao, cô ấy ở giữa đám đông như cá gặp nước, đang cười tươi như hoa, khoe ra sự tự tin, năng lượng tràn đầy và khí chất phóng khoáng của mình.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT