Lúc hai mươi hai tuổi, Phó Giai Hi cũng không có quá nhiều phán đoán về cơ thể của mình.
Dường như từ khi còn nhỏ, cô nhận biết về giới tính tương đối muộn.
Ba mẹ cô qua đời sớm nên từ khi còn nhỏ cô đã được gửi nuôi ở nhà cậu. Cậu thì luôn lầm lì kiệm lời, mọi chuyện lớn chuyện nhỏ trong nhà đều nghe lời mợ. Phó Giai Hi nhút nhát, gò bó, cẩn thận không dám phạm sai lầm, mỗi ngày đều nghĩ đến việc làm thế nào để trở thành một người hiểu chuyện.
Xưởng cậu làm việc làm ăn thua lỗ, không trả được lương thưởng cho nhân viên, thế nên trên khuôn mặt mợ không có nổi một nụ cười, thỉnh thoảng bà ta lại lạnh lùng nói vài câu mỉa mai, cậu lại chẳng hó hé tiếng nào, luôn im lặng chịu đựng những lời đay nghiến của mợ. Cách giải tỏa duy nhất của cậu là ngồi xổm sau thùng rác trong những cơn gió lạnh buốt thấu xương để hút thuốc.
Lần đầu tiên Phó Giai Hi có kinh nguyệt, cô không dám hỏi xin mợ tiền mua băng vệ sinh nên phải dùng rất nhiều khăn tay đệm lên nhưng lượng ra quá nhiều, thấm ra quần ngoài bị Viên Hựu nhìn thấy. Khi đó cậu ta còn cười ha ha, mở cửa sổ ra lớn tiếng nói với bên ngoài: “Mẹ! Quần chị ấy này chảy máu! Nhiều máu lắm, buồn nôn chết mất thôi!”
Khi đó đang là sau bữa cơm chiều, có rất nhiều trẻ con chơi trong sân lớn, tiếng cười đùa vang lên không ngớt.
Hứa Phương đuổi theo con trai mắng: “Con rùa thối khốn khiếp nhà con, nói năng không biết xấu hổ gì cả!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play