Họ hàng thân thích tới chúc rượu liên tiệp, sau khi xã giao mệt mỏi, Nhạc Cận Thành đi lên tầng ba.
Nhạc Phác Hồi dùng bữa tối xong thì thở oxy để điều trị đúng giờ.
Thấy anh đi vào, ông ta bỏ ống thở xuống, ngồi thẳng dậy, giống như là không muốn người ta nhìn ra dáng vẻ già nua lực bất tòng tâm của mình.
"Tiệc sinh nhật hôm nay con có vừa ý không?" Nhạc Phác Hồi không nói chuyện công việc, hôm nay là ngày đặc biệt, phải thể hiện sự quan tâm, như vậy mới chứng tỏ được tình cha con.
Nhạc Cận Thành tiến lại gần, kéo gần khoảng cách một cách tượng trưng: "Có ba ở bên cạnh thì con có chỗ nào mà thấy không hài lòng chứ."
Bệnh phổi của Nhạc Phác Hồi vẫn chưa khỏi hẳn, lúc nói chuyện, hơi thở có hơi gấp gáp: "Hồi còn trẻ, ba không dành nhiều thời gian bên con. Để con ra nước ngoài từ sớm thật ra là có ý muốn con tự lập, tự cường. Chỉ khi con trở thành kẻ mạnh thì mới có được địa vị và thân phận như bây giờ."
Tấm lòng của người cha hiền từ, cất giấu tình yêu, vô cùng to lớn và vĩ đại.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play