Sắc mặt của Nhạc Cận Thành khá lên một chút. Anh dựa vào mép bàn, hơi lạnh từ đá cẩm thạch lan dọc theo xương cụt. Vẫn là cảm xúc như lúc nãy, lo lắng, bâng khuâng và không hề dễ chịu.
Phó Giai Hi khẽ thở dài: “Anh đã xem sơ yếu lý lịch của Du Ngạn Khanh chưa? Anh ấy cực kỳ xuất sắc, còn trẻ mà đã có tiếng tăm lừng lẫy và chưa từng thất bại. Anh ấy vừa nghiên cứu vừa giao dịch, là một tuyển thủ toàn diện hiếm thấy đấy nhé.”
Nhạc Cận Thành “ừm” một tiếng: “Tôi biết.”
Phó Giai Hi tự cười một mình: “Thôi bỏ đi, tôi không nên hối hận làm gì. Có được mấy người có thể giống như Du Ngạn Khanh cơ chứ?”
Nhạc Cận Thành hỏi vặn: “Tại sao phải trở thành anh ta? Em là em, Du Ngạn Khanh là Du Ngạn Khanh. Cho dù anh ta có là anh hùng truyền kỳ xuất chúng thì đã sao nào? Cũng đâu phải là em không có hào quang. Cuộc đời và kinh nghiệm của em là những thứ mà anh ta không thể nào sao chép được.”
Phó Giai Hi sửng sốt trong thoáng chốc, đáy mắt lộ vẻ ngây ngốc.
Nhạc Cận Thành bỗng nhiên cảm thấy đau lòng, đồng thời cũng bắt đầu hoài nghi chính mình. Trong những năm qua, anh thật sự đã từng nghĩ tới điều cô mong muốn ư? Tưởng chừng như đó là mảnh đất màu mỡ đã được dày công bồi đắp, dốc hết tâm huyết để chở che nhưng tại sao hai người vẫn rơi vào kết cục bấp bênh và tan vỡ cơ chứ?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play