Chị ấy thật tự tin và thẳng thắn, thực sự không quan tâm đến lời bàn tán của người khác.
"So với em, danh tiếng của chị tốt hơn rất nhiều."
Phó Giai Hi cười khẩy: “Danh tiếng về mặt nào? Muốn người ta nói tốt có tác dụng gì? Có giúp tôi kiếm tiền được không? Hay là giúp tôi tăng lương? Danh hiệu không có thật như vậy, cô càng để ý, thì càng bị người ta nói. Để ý nhiều rồi, đến bản thân mình là ai cũng quên mất.”
Hai mắt Vạn Ngọc đỏ lên: “Em không làm được, em không có năng lực đó như chị.”
"Không phải là cô không làm được, mà là cô đã tự mình lựa chọn." Phó Giai Hi nhẹ nhàng nói: "Cho dù cuộc sống của cô có sa sút đến đâu, cô vẫn có thể hưởng thụ. Nếu muốn hòa nhập vào thế giới này, trước tiên cô nhìn nhận lại bản thân. Chưa làm sao biết có được hay không."
Vạn Ngọc rơi nước mắt, dùng khăn giấy lau đi: "Giai Hi, em thành thật xin lỗi chị và Gia Nhất, xin lỗi vì đã làm tổn thương đến hai người."
Lúc này Nhạc Cận Thành đã trả lời tin nhắn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT