Một đêm cứ thế trôi qua, ngày hôm sau Bùi Giang Thành thức dậy từ sáng sớm, tinh thần sảng khoái giúp nương tử mới cưới trang điểm. Thư Chi đành cho rằng tối qua hắn ta say thật, đáy lòng trống trải được bù đắp phần nào, nàng ta cũng mỉm cười ngượng ngùng nhìn hắn ta.
Hai phu thế đến An Vinh đường nơi Vương phi ở để kính trà, bên trong phòng có lò sưởi, ngoại trừ Vương gia và Vương phi thì còn có thiếp thất và các thứ nữ của quý phủ. Ngoài Vương phi, Hoài Dương Vương có mười thiếp thất, có bảy người từng mang thai sinh con. Sau khi Bùi Giang Thành hủy hôn với Thư Quân, Vương gia lập tức thân cận với nhi tử của hai vị trắc phi hơn, điều đó khiến Vương phi cảm thấy áp lực gấp đôi. Hiện tại, bà ta mong rằng Bùi Giang Thành và Thư Chi thuận lợi viên phòng, sinh cho bà ta một tôn tử kháu khỉnh mập mạp, củng cố địa vị của hai mẹ con bà ta.
Sắc mặt Vương gia bình thường còn Vương phi thì hồi hộp nhìn chằm chằm vào nhi tử và nhi tức. Thoạt nhìn thì vẻ mặt nhi tử bà ta không khác gì, dường như có chút vui vẻ khi tân hôn, còn vẻ mặt nhi tức thì có phần tế nhị, không có sự ngượng ngùng sau khi viên phòng, còn hơi có chút không vui hiện rõ, Vương phi không xác định chắc chắn được.
Đợi kính trà xong, bà ta cũng không dám hỏi nhiều. Nhi tử bà ta đã nhắc không cho phép bà ta quản chuyện trong viện hắn ta, nếu Vương phi lắm miệng hỏi han thì sẽ cảm thấy phản cảm. Nếu dứt khoát hỏi thẳng nhi tức thì lại lo gây học cho nhi tử, cả buổi kính trà trôi qua trong đau khổ.
Sau khi lễ tiết ở Vương phủ kết thúc, Hoài Dương Vương đứng lên nói: "Theo bản Vương vào cung thỉnh an Thái Thượng Hoàng, Thái Hoàng Thái Hậu và bệ hạ."
Thư Chi và Bùi Giang Thành đứng dậy theo hai phu thê Vương gia ra cửa. Bên ngoài gió lớn, cả nhà đứng sau tấm rèm chờ hạ nhân lấy áo choàng lông cừu và mũ lông vũ. Hoài Dương Vương quay đầu liếc mắt nhìn Thư Chi, chẳng hiểu sao lại nhớ đến Thư Quân, y ngẩn ngơ, nghĩ thầm, nếu đứa bé kia gả đến đây thì tốt quá. Tiếc thay ván đã đóng thuyền, ánh mắt y chậm rãi tập trung lại, phát hiện vẻ mặt nhi tức xấu hổ, Hoài Dương Vương cố gắng thuyết phục bản thân từ bỏ thành kiến, nhắc nhở nàng ta: "Từ hôm nay con trở thành tôn tức hoàng thất, Thành Nhi là hoàng trưởng tôn của Thái Thượng Hoàng thì con sẽ là trưởng tôn tức. Tất cả mọi chỗ từ lời nói đến hành động đều phải thận trọng, làm tấm gương cho các đệ muội, đã hiểu chưa?"
Viền mắt Thu Chi chua xót. Kể từ lúc đính hôn, hầu như Hoài Dương Vương chưa từng để mắt đến nàng ta, đây là lần đầu tiên y nghiêm túc nói chuyện với nàng ta, trong lòng Thư Chi vừa tủi thân vừa vui mừng, nàng ta vội quỳ gối, đáp: "Nhi tức sẽ tuân theo lời ngài chỉ dạy."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT