Vương Ấu Quân ăn tối xong, rảnh rỗi quá đâm ra buồn chán, nàng ấy đến Tây Uyển tìm Thư Quân, nàng ấy đoán được Phương thị sẽ không đối xử tử tế với Thư Quân nên định sẽ đưa nàng về ở cùng với mình, nhưng lại được biết Thư Quân đã đến cung Lưu An, đôi mắt Vương Ấu Quân sáng lên vì hâm mộ, lập tức dẫn theo nha hoàn đến cung Lưu An. Vừa đi đến hồ nước ở giữa hành cung, nàng ấy nhìn thấy đám người Tạ Vân và Lý Anh đang tranh chấp.
Vương Ấu Quân không xa lạ gì cung Lưu An, có một năm mẫu thân nàng ấy đến đấy ngâm suối nước nóng với Thái Hoàng Thái hậu, nàng ấy nhân cơ hội đến đây. Trong lúc ham chơi nàng ấy vô tình phát hiện bức tường phía sau cung Lưu An có một cái lỗ chó, vì thế nàng ấy ra lệnh cho nha hoàn che giấu cho nàng ấy, còn mình thì lén lút chui vào cánh rừng, đi vòng qua qua bức tường sau cung Lưu An, chỉ cần Thư Quân ở trong đấy, vậy thì nàng ấy chui vào là có thể nhân cơ hội ở lại luôn.
Khi nàng ấy vứt bỏ mọi thể diện của quý nữ thế gia để chui qua lỗ chó, một cánh tay như sắt thô bạo nắm lấy cổ áo nàng ấy, xách nàng ấy ra ngoài.
Tiếng thét chói tai kia vang lên như vậy đấy.
Nếu không phải Thành Tướng quân kịp thời nhìn thấy rõ gương mặt kia thì có lẽ Vương Ấu Quân đã phải bỏ lại cái mạng nhỏ ở đây rồi.
Hắn ta nhìn cô nương mặt mũi lấm lem bùn đất, mặt dày mày dạn ngồi dưới đất, đôi mắt đỏ hoe như con thú nhỏ lườm hắn ta: “Ngươi to gan lắm, bổn cô nương là ngoại tôn nữ của Thái Thượng Hoàng, hôm nay phụng chỉ đến đây với Thư cô nương, sao ngươi lại bắt ta?”
Vương Ấu Quân muốn dùng khí thế áp đảo đối phương để che giấu sự chật vật của bản thân.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play