Thư Quân đợi đám người kia giải tán rồi mới vừa ôm túi vừa kéo Bùi Ngạn Sinh qua khúc cua, trán rịn đầy mồ hôi: "Thế tử, ngài đừng phí công mất sức nữa. Ta... Ta muốn tuyển người ở rể, hơn nữa cũng đã chọn được người rồi." Lúc nói ra những lời này, nàng như được tiếp thêm can đảm mà bình tĩnh lại rồi thi lễ với y.
"Thư Quân không thể nhận tấm lòng của thế tử được. Chuyện này là do Thư Quân không biết phải trái, mong ngài thứ lỗi."
Nói xong, Thư Quân có cảm giác như vừa trút được một gánh nặng. Nàng không để ý đến vẻ mặt Bùi Ngạn Sinh nữa mà nhanh chóng xoay người rời đi.
Bùi Ngạn Sinh như bị tạt một chậu nước lạnh ngơ ngơ ngác ngác mãi không nhích nổi bước nào.
Thấy y hồn vía lên mây, nội thị bên cạnh không khỏi nhìn theo hướng Thư Quân rời đi rồi khuyên nhủ:
"Thế tử, ngài đừng trách cô nương nhà người ta nhẫn tâm, tại cách làm của ngài không đúng đấy."
"Hả? Sao cách làm của ta lại không đúng chứ?" Bùi Ngạn Sinh ngơ ngác quay đầu lại.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT