Ác Mộng Ngày Tôi Đi Học

Chương 12 : Chẳng phải cậu ghét tôi sao?


3 tuần

trướctiếp

Sau hành động quan tâm, san sẻ băng urgo của Dĩ An Thư là không một hồi đáp, người thì cứ ngủ người thì nhìn một lúc đành thở dài quay trở lại ôn bài tập. Cả một buổi giải lao dài như thế, mọi bạn học đã dần ra khỏi lớp, vì thế cả hai đã ở  bên cạnh nhau mà lại chẳng hay biết.
Ai nấy đều chú tâm vào việc mình, giờ đây lớp học trả lại một không gian yên tĩnh lắng đọng cho cả hai như được ông trời sắp đặt. Khung cửa sổ được chia ra thành hai ô, song những giọt nắng rơi rớt nhẹ nhàng dịu dàng hắc vào gương mặt xinh xắn của cô tô vẽ thêm nét toả sáng, đôi má cũng ửng hồng lên vì nắng chiều, yêu kiều nhưng đôi phần rạng rỡ, hào quang của một cô bé mười lăm tuổi trong trắng.
Gió cũng đã dần dần nổi lên rồi, lất phất luồn qua bàn tay đang cầm chiếc bút vân vê từng con chữ, cảm giác đôi chút lành lạnh, gió đẩy đưa từng sợi tóc phất phơ nhẹ nhàng, đôi lúc vướng mắc vào vành tai hay thậm chí là lắng đọng lại trên đôi má. Những tiết học sau đó cũng lẳng lặng trải qua yên bình như thế.
//Trên đường về nhà//
"Alo, cậu khỏi bệnh chưa? Tớ đi học không ai chơi cùng chán quá đi à!" - Dĩ An Thư dừng ngay vệ đường chân chán nản thi thoảng dẫm đạp vài sợi cỏ khô. Nhung nhớ người bạn thân ốm đau nên phải gọi điện hỏi thăm ngay.
“Tớ khỏi rồi! Mai đi học ngày đây, tớ cũng nhớ cậu lắm!”
"Vi Vi của tớ thật tội nghiệp, thôi tớ phải về đây, nãy giờ tớ vẫn ở ngoài gọi cho cậu. Bye bye!" - Cô ngắt máy, cho điện thoại vào balo và bắt một chiếc xe bus tiện gần trạm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp