Trong động đá, hai người chìm đắm trong niềm vui ân ái, thời gian lặng lẽ trôi qua. Không biết đã bao lâu, cuối cùng không gian mới trở lại yên tĩnh.
Tạ Lan mềm nhũn tứ chi, vô lực nằm sấp trên ngực Tiêu Cận, mệt đến mức không muốn động đậy dù chỉ là ngón tay.
“Thế nào? Có ổn không? Còn đau không?” Tiêu Cận thấy trán nàng lấm tấm mồ hôi, không có khăn tay bên mình, chỉ có thể cầm áo ở bên cạnh, nhẹ nhàng lau cho nàng.
“Tất nhiên là đau!” Tạ Lan ngẩng đầu, hậm hực lườm hắn một cái.
Động tác của Tiêu Cận khẽ khựng lại, tự biết mình lỡ lời, vội vàng dịu giọng xin lỗi, “Là ta không tốt, không kiểm soát được sức.”
Có lẽ vì vừa mới trải qua hoan ái, giọng nói của Tiêu Cận trầm thấp và từ tính hơn thường ngày. Dù là lời xin lỗi, nhưng vì hai người ở sát bên nhau, âm thanh ấy lại như một lời thì thầm dịu dàng bên tai tình nhân.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play