Tạ Lan trò chuyện cùng Thọ Quang huyện chủ, mãi vẫn chưa thấy Thiết Chùy quay lại. Đang lo không biết có xảy ra chuyện gì thì đã thấy nàng ấy xuất hiện, vẻ mặt hình như còn khá vui vẻ? Thật hiếm thấy, phải biết Thiết Chùy thường ngày luôn kiềm chế cảm xúc, đặc biệt là khi có người ngoài, nàng ấy hầu như không bao giờ để lộ cảm xúc ra ngoài.
Tạ Lan thật sự tò mò, liền viện cớ muốn thay y phục, đợi đến khi rời khỏi tầm mắt của mọi người mới vội vàng hỏi Thiết Chùy, “Xảy ra chuyện gì mà trông ngươi có vẻ vui thế?”
“Cái gì cũng không qua mắt được cô nương,” Thiết Chùy cười tinh nghịch khen ngợi, rồi thì thầm kể, “Sau khi tỉnh táo lại, Tiêu Dao Vương phát hiện người ngủ cùng mình là Tam phu nhân, vì ghê tởm mà nôn mửa. Tức giận, hắn liền lệnh cho hộ vệ đem bà ta đến Bắc thành, tặng cho một tên địa phỉ côn đồ.”
Tạ Lan ngạc nhiên mở to mắt, “Tiêu Dao Vương tuyệt tình đến vậy? Người ta nói một ngày vợ chồng trăm năm ân nghĩa, Tam thẩm dù sao cũng đã cùng hắn một lần, cho dù thấy ghê tởm thì đuổi đi là được rồi, cớ gì lại đem bà ta tặng cho tên côn đồ.”
“Cô nương chớ có động lòng thương hại Tam phu nhân, bà ta vì muốn cầu xin Tiêu Dao Vương tha mạng, còn thề sẽ đem cô nương đưa đến Vương phủ cho hắn chơi đùa đấy.”
“Yên tâm, ta đâu ngốc. Chuyện này hoàn toàn là do tự bà ta chuốc lấy. Nếu ta không cảnh giác phát hiện thuốc mê của bà ta, người bị hủy hoại có lẽ đã là ta.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play