Tạ Lan gật đầu, “Dương hộ vệ đi thong thả.”
Đông Huyện lệnh nhìn bóng lưng Dương hộ vệ dần xa, âm thầm suy đoán, cũng không biết người này vừa rồi vì sao lại ra tay giúp Tạ tiên cô. Chẳng lẽ đây là ý của chủ tử hắn?
Mặc dù hiếu kỳ, Đông Huyện lệnh cũng không dám hỏi. Vẻ mặt tươi cười, ông cùng Tạ Lan trò chuyện vài câu, sau đó mới mang người rời đi. Trong lòng thầm cảm thấy may mắn vì mọi việc đã được giải quyết tốt đẹp, bảo vệ được bí mật.
Khi mọi người đã rời đi, Tạ Lan nhớ đến vị công tử nhà giàu kia, liền bước lên cầu thang đi lên lầu hai. Khi vào phòng, nàng đi vài bước quanh bình phong, nhưng trên giường gỗ lại không có một ai. Nhìn quanh một vòng, nàng phát hiện trong phòng không có người nào cả, có vẻ là sau khi tỉnh dậy hắn đã rời đi.
Vì người đã đi rồi, Tạ Lan cũng không suy nghĩ nhiều, nhanh chóng gạt chuyện này ra khỏi đầu.
Biết Tạ Lan đêm qua không ngủ muốn ngủ bù, Trương ma ma liền nhanh chóng đi trải giường chiếu cho nàng. Thiết Chùy không nói nhiều, yên lặng pha trà mang đến. Khi thấy nước tắm vẫn còn, hắn xách thùng gỗ đi ra ngoài.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT