Mặc dù cô ấy không hiểu lắm về tình cảm, nhưng cô cảm thấy mình vừa chứng kiến một màn nó yêu cậu ấy, cậu ấy không yêu nó, nó yêu cậu ấy, cậu ấy yêu nó, nó yêu nó, nó không yêu nó.

Sau khi mưa tạnh, Kinh Tử Hàm liền rời đi.

Trước khi đi, anh ta liếc nhìn số km còn lại của Mục Tư Thần và Kỷ Tiện An, để lại một nụ cười thích thú.

Mục Tư Thần vô thức đưa tay sờ vào con số trên cổ, ngón tay vô tình chạm vào nụ hoa, bỗng nhiên đau nhói.

Không giống như bị gai đâm, mà giống như bị ai đó véo một cái.

Mục Tư Thần không nhìn thấy thứ gì trên cổ mình, Kỷ Tiện An chỉ thấy một nụ hoa đang hé nở, lúc nãy cô ấy không chú ý động tác của Mục Tư Thần, nên không thấy Mục Tư Thần bị thương bởi thứ gì.

Mục Tư Thần nhắm mắt, mở "Chân thực chi đồng", trong đầu hiện lên hình ảnh vừa rồi.

Cậu thấy ngón tay chạm vào vòng dây gai, nụ hoa đột nhiên nở rộ, bên trong thò ra một bàn tay nhỏ xíu, dùng sức véo ngón tay cậu một cái.

Sau đó ngón tay nhanh chóng rút về, nụ hoa cũng khép lại, mũm mĩm tròn trịa đung đưa trong gió.

"Cái gì thế?" Mục Tư Thần giật nảy nói.

Đây không phải là câu chuyện cổ tích thú vị giống như Cô bé tí hon Thumbelina¹, mà là trên cổ anh ta mọc ra một bông hoa hút sinh khí của anh ta, bông hoa này chẳng lẽ còn sinh ra một người nữa sao?

1. Cô bé tí hon: Truyện cổ tích kể về Thumbelina, một cô bé tí hon được sinh ra từ một bông hoa tulip. Cô bé rất nhỏ bé, xinh xắn và sống trong một chiếc vỏ hạt hạch xinh đẹp.

Hình ảnh một bàn tay nhỏ thò ra từ nụ hoa thật đẹp, nhưng ý nghĩa sâu xa ẩn sau vẻ đẹp ấy khiến người ta chỉ cảm thấy rùng mình.

Bạch tuộc nhỏ càng bò lên vai Mục Tư Thần, dùng sức đánh vào bông hoa.

Đánh đánh, xúc tu bị ký sinh của nó đột nhiên dài ra, trói chặt tất cả xúc tu và đầu của bạch tuộc nhỏ.

Xúc tu này do hấp thụ sức mạnh của những xúc tu khác nên đã mạnh lên rất nhiều, mạnh hơn xúc tu bình thường. Bạch tuộc nhỏ cũng không ngờ mình lại bị xúc tu phản bội triệt để như vậy, nhất thời hoàn toàn sững sờ, không thể phản kháng ngay lập tức.

Sau đó, cậu thấy xúc tu ký sinh cẩn thận tiến lại gần nụ hoa ở cổ của Mục Tư Thần, dùng đầu xúc tu nhẹ nhàng chạm vào nó.

Nụ hoa mở ra, duỗi ra một bàn tay nhỏ.

Nụ hoa trên xúc tu ký sinh cũng mở ra, duỗi ra một bàn tay nhỏ, hai bàn tay nắm chặt vào nhau.

Mục Tư Thần: "..."

Cậu nhìn thấy cảnh này qua "Chân thực chi đồng", cảm thấy bức tranh này vừa đẹp vừa kinh dị, đẹp là ở chỗ cậu lại nhìn thấy một chút lưu luyến mặn nồng từ hai bàn tay nắm chặt vào nhau, kinh dị là cậu và bạch tuộc nhỏ đều có một phần phản bội bản thể.

Mục Tư Thần nhớ, mới ngày hôm qua thôi, xúc tu bị ký sinh này vẫn rất thích cậu.

Vì vậy cậu đưa tay ra, sờ sờ xúc tu ký sinh.

Xúc tu ký sinh run lên, đầu cái chân lắc lư qua lại, lúc thì hướng về nụ hoa, lúc thì hướng về Mục Tư Thần, cuối cùng dường như vẫn cảm thấy Mục Tư Thần có sức hấp dẫn lớn hơn đối với nó, không chút do dự buông bàn tay nhỏ kia, khép nụ hoa lại, quấn lấy cánh tay Mục Tư Thần, đầu móng vuốt nắm lấy tay Mục Tư Thần.

Mục Tư Thần lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.

Cậu luôn có một cảm giác, thứ bên trong nụ hoa đang cố gắng thay thế bản thân, nếu như sự chú ý của xúc tu ký sinh hoàn toàn bị nụ hoa thu hút, vậy thì ký sinh thể này thực sự sẽ thay thế bản thể.

Xúc tu ký sinh vẫn lựa chọn cậu, điều này khiến Mục Tư Thần có chút an tâm, rất là thân thiết mà vuốt ve xúc tu ký sinh, động viên nó.

Mục Tư Thần thì an tâm rồi, bạch tuộc nhỏ bản thể đang ra sức giãy giụa như bị sét đánh, tựa như trải qua sự phản bội lớn nhất trên đời.

Nó không thể nói chuyện, không có nước nên cũng không thể rơi lệ, chỉ có thể giận dữ mà thoát khỏi sự trói buộc của xúc tu ký sinh, dùng năm xúc tu còn lại hung hăng đánh vào xúc tu ký sinh, sáu xúc tu nhanh chóng đánh thành một cục, buộc bạch tuộc nhỏ thành một nút thắt chết.

Mục Tư Thần chứng kiến cảnh tượng đó, mới nhận ra hành động của mình đối với bạch tuộc nhỏ cũng rất tàn nhẫn.

Cậu lo lắng nụ hoa ký sinh sẽ cướp đi sự chú ý của xúc tu ký sinh, thay thế cậu, nhưng hành động của cậu lúc nãy chẳng phải cũng bỏ qua bản thể của bạch tuộc nhỏ, chỉ nhìn thấy xúc tu ký sinh sao?

Bạch tuộc nhỏ chưa bao giờ thấy cậu sai, còn giúp cậu đánh nụ hoa.

Mục Tư Thần lập tức cảm thấy xấu hổ, trong lòng sinh ra tình thương vô hạn đối với bạch tuộc nhỏ.

Cậu bế bạch tuộc nhỏ lên, cẩn thận gỡ mấy xúc tu bị rối cho nó, dịu dàng nói: "Là lỗi của tôi. Chúng đều là ký sinh thể, tôi đã bị xúc tu ký sinh mê hoặc một lúc, sức mạnh tinh thần của tôi quá kém. Chỉ có cậu luôn giữ tỉnh táo, cảm ơn cậu đã giúp tôi."

Nói xong, cậu kề sát đầu vào đầu của bạch tuộc nhỏ đã teo đi một vòng, bạch tuộc nhỏ vui vẻ dùng năm xúc tu quấn quanh cổ Mục Tư Thần, như thể đang ôm.

Còn xúc tu ký sinh thấy mình bị bỏ rơi, lập tức lo lắng không thôi, xoay vòng quanh Mục Tư Thần, thu hút sự chú ý của cậu.

Mục Tư Thần lạnh lùng nói: "Đừng hòng đòi tao thân thiết với mày chỉ vì tranh giành quyền kiểm soát với thứ ký sinh đó nữa, đối với bạch tuộc nhỏ, mày cũng chỉ là một vật ký sinh thôi."

Xúc tu ký sinh đột nhiên chán nản, nó rũ xuống, những nụ hoa trên đó đều hơi héo úa.

Mục Tư Thần "nhìn thấy" nụ hoa trên cổ mình lại đưa ra một bàn tay nhỏ, vẫy về phía xúc tu ký sinh, dường như muốn tranh thủ lúc Mục Tư Thần lạnh nhạt để thu hút nó.

Ai ngờ xúc tu ký sinh lần này lại không thèm để ý đến nụ hoa nữa, cứ ủ rũ cúi đầu.

Kỷ Tiện An bên cạnh: "..."

Mặc dù cô ấy không hiểu nhiều về tình cảm lắm, nhưng cô cảm thấy mình vừa chứng kiến một sự cố nó yêu cậu ấy, cậu ấy không yêu nó, nó yêu cậu ấy, cậu ấy yêu nó, nó yêu nó, nó không yêu nó.

Mỗi khi Mục Tư Thần nghĩ đến việc cổ mình không ngừng mọc ra một bàn tay, trong lòng liền cảm thấy có chút ghê tởm, nhưng hiện tại cậu lại không có cách nào loại bỏ những thứ này, chỉ có thể tiếp tục cảm thấy ghê tởm.

"Trên người chị có năm nụ hoa, cảm thấy thế nào?" Mục Tư Thần nhìn về phía Kỷ Tiện An nói.

Kỷ Tiện An sờ sờ cổ, cô ấy nghi hoặc nói: "Kỳ lạ, tôi lại cảm thấy không sao, chúng dường như mọc chậm hơn của cậu."

"Tôi xem thử." Mục Tư Thần dùng "Chân thực chi đồng" quan sát kỹ nụ hoa của Kỷ Tiện An, phát hiện năm dấu ấn cánh hoa ở dưới nụ hoa đang dần dung hợp với nhau.

"Có vẻ như những dấu ấn cánh hoa này đang nuốt chửng lẫn nhau," Mục Tư Thần nói, "Có lẽ cuối cùng chỉ có một ký sinh thể duy nhất, chúng tự tranh giành quyền kiểm soát."

"Không thoải mái." Kỷ Tiện An nói.

"Phải tìm cách loại bỏ thứ này," Mục Tư Thần nói, "Chúng ta đi học trước, vì trường này quản lý những học sinh như chúng ta, có lẽ trường học sẽ có cách."

Họ không định đi ăn ở căng tin, Mục Tư Thần lại chia cho Kỷ Tiện An hai cái bánh quy nén, hai người ăn xong rồi trở về ký túc xá.

Sáng sớm từ sáu giờ rưỡi đến bảy giờ rưỡi là giờ ăn sáng, tám giờ bắt đầu học chính thức, bây giờ là sáu giờ rưỡi, Mục Tư Thần và Kỷ Tiện An về ký túc xá của mình để rửa mặt đánh răng.

Ký túc xá vẫn chỉ có hành lý mà không có người, Mục Tư Thần lo lắng lát nữa sẽ có người trở về, nên không còn quan trọng hóa sự riêng tư giữa bạn bè nữa, cùng bạch tuộc nhỏ tắm rửa.

Bạch tuộc nhỏ rõ ràng rất vui, nằm trên vai Mục Tư Thần thổi ra từng bong bóng xà phòng. Nếu nó biết nói, chắc chắn bây giờ đang hát.

Mục Tư Thần thì lại không mấy hứng thú, cậu nghĩ đến việc có thêm thứ gì đó trên người, liền cảm thấy khó chịu, thậm chí còn khó chịu hơn cả lúc nửa người cậu bị mọc mụn nước con mắt.

Ít nhất cậu biết vết mụn nước không có sinh mạng, chỉ muốn mạng của cậu, không xâm chiếm linh hồn của cậu.

Nhưng cái nụ hoa trên cổ, Mục Tư Thần luôn có cảm giác, nếu để nó lớn lên, rất có thể nó sẽ hút cạn cậu, từ cơ thể đến năng lượng đến linh hồn, thay thế cậu một cách toàn diện.

Sau khi tắm rửa, Mục Tư Thần vốn đã chạy suốt đêm nên định tranh thủ thời gian còn lại ngủ một giấc, dù chỉ nửa tiếng cũng được.

Cậu và bạch tuộc nhỏ nằm trên giường, vừa chợp mắt thì cảm thấy cổ đau nhức vô cùng, giống như có thứ gì đó cắm rễ vào động mạch cảnh của cậu, đang hút máu và năng lượng của cậu.

Mục Tư Thần đột ngột mở mắt, cơn đau ở cổ liền ngừng lại.

"Chuyện gì vậy?" Mục Tư Thần thì thầm hỏi.

【Người chơi vừa ngủ, cơ thể sẽ rơi vào trạng thái ngủ đông, các chức năng hoạt động đều giảm sút, vật ký sinh sẽ thừa cơ mà xâm nhập, hút sinh khí của người chơi.】

"Có nghĩa là tôi không thể ngủ sao?" Mục Tư Thần chạy cả đêm đã mệt đến mức sắp phát điên, hỏi một cách bực bội.

【Trước khi loại bỏ vật ký sinh, không được ngủ, trừ khi cậu muốn thức dậy với một nụ hoa to hơn cơ thể trên cổ của cậu.】

Mục Tư Thần chỉ cảm thấy đau đầu vô cùng, trong lòng bực bội vô cớ.

Lúc này cậu nhìn thấy bạch tuộc nhỏ đã quấn lấy cánh tay của mình ngủ rồi, xúc tu ký sinh đang biến to với tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường, còn bạch tuộc nhỏ cũng có một xúc tu bình thường đang nhanh chóng teo nhỏ.

"Đừng ngủ nữa!" Mục Tư Thần tức giận túm lấy bạch tuộc nhỏ lắc lắc, thô bạo gọi nó dậy.

Bạch tuộc nhỏ mơ màng mở mắt, miệng tròn tròn mím chặt, dường như cũng đang tức giận.

Nó vốn có tật xấu là gắt ngủ, hôm nay càng giận dữ hơn gấp mấy lần bình thường.

【Hệ thống khuyên người chơi không nên có quá nhiều biến động về cảm xúc, cảm xúc kích động, nhịp tim tăng nhanh, tốc độ máu chảy nhanh, ký sinh sẽ phát triển nhanh hơn. Ký sinh của Kỷ Tiện An phát triển chậm, không chỉ bởi vì năm ký sinh của cô ấy đang tiêu hao nội lực, mà còn bởi vì tâm trạng của cô ấy ổn định hơn cậu.】

Mục Tư Thần chỉ có thể hít sâu một hơi, để bản thân bình tĩnh lại.

Bạch tuộc nhỏ cũng cố gắng kiểm soát cảm xúc, để bản thân không nổi giận.

"Chúng ta nhắc nhở lẫn nhau, đừng có cảm xúc quá khích, được không?" Mục Tư Thần nói với nó.

Nó duỗi ra xúc tu đã biến mỏng, móc vào ngón út của Mục Tư Thần lắc lắc, dường như đang đồng ý.

Nhìn thấy cơ thể bị khuyết tật và những xúc tu bình thường ngày càng teo lại của bạch tuộc nhỏ, lòng Mục Tư Thần đột nhiên đau nhói.

Cậu biết bạch tuộc nhỏ là vật hiện thực hóa cảm xúc của Tần Trụ, bạch tuộc nhỏ biến mất không phải là chết, mà là năng lượng khiến nó hiện thực hóa biến mất, cảm xúc không có vật thể dựa vào sẽ trở về bản thể, cho đến khi Tần Trụ tách cảm xúc ra một lần nữa, cung cấp năng lượng mới cho nó, để nó có thể hiện thân một lần nữa.

Cho dù là bạch tuộc nhỏ đầu tiên, thứ hai hay hiện tại, chúng đều là cùng một linh hồn với cơ thể thay đổi.

Dù vậy, Mục Tư Thần vẫn không muốn bạch tuộc nhỏ biến mất.

Hơn nữa, tình huống lần này nghiêm trọng hơn, vật ký sinh dường như có thể cướp đi cảm xúc, nếu cơ thể bạch tuộc nhỏ thực sự bị xúc tu ký sinh hấp thụ hoàn toàn, liệu nó có biến thành "Nảy sinh" ô nhiễm ngược lại Tần Trụ hay không?

Trạng thái tinh thần của Tần Trụ hiện tại đã rất nguy hiểm, nếu tiếp tục bị "Nảy sinh" ô nhiễm, thị trấn Tường Bình sẽ nguy hiểm.

Hơn nữa một khi cảm xúc thay đổi, Ngài có thể tạo ra một bạch tuộc nhỏ được nữa không?

Nếu thật sự để xúc tu ký sinh thành công, có lẽ lần chia tay này là vĩnh biệt.

Mục Tư Thần nhìn bạch tuộc nhỏ đang cùng mình nỗ lực, âm thầm quyết tâm, cậu nhất định phải nhanh chóng tìm ra cách giải quyết vật ký sinh.

Lúc này, cửa ký túc xá mở ra, có hai người đi vào.

Mục Tư Thần nhìn về phía họ, lập tức bị cảnh tượng trước mắt làm cho kinh hoàng.

Hai người bước vào ký túc xá, trong đó một người có thân hình giống như người bình thường, chỉ có tai giống như mang cá và có vảy trên cổ, ngoài ra không có gì khác thường.

Cổ của anh ta có một dấu ấn cánh hoa nhạt, nhạt đến mức gần như sắp biến mất.

Tình trạng của anh ta chắc chắn không phải là mới được in dấu ấn cánh hoa, mà là dấu ấn cánh hoa đang dần nhạt đi.

Người còn lại thì khác, anh ta trông giống như một con tinh tinh, nhưng cơ thể lại gầy gò, nụ hoa ở cổ đã lớn bằng một nửa cơ thể anh ta.

Nụ hoa đang ở trạng thái nửa nở, bên trong mọc ra một bàn tay và một bàn chân, nếu không có bàn chân này chống đỡ, với thân hình gầy yếu của bản thể, sẽ không thể kéo được nụ hoa nặng nề như vậy.

Mục Tư Thần và bạch tuộc nhỏ nhìn thấy cảnh tượng đáng sợ này, không khỏi dựa vào nhau, nín thở, theo bản năng không dám phát ra tiếng động quá lớn.

Nhưng họ vẫn bị phát hiện.

Người vảy cá ngẩng đầu nhìn hai người đang ngủ trên giường tầng trên, cười hiền hậu: "Bạn cùng phòng mới à? Hay là hai người đều là người mới? Xin chào, tôi tên là Đoạn Tiểu Ngư, chỉ cần vượt qua kỳ thi hôm nay là có thể chuyển lên lớp bình thường, có lẽ ngày mai chúng ta sẽ không còn là bạn cùng phòng nữa đâu."

"Sa Đại Nhão, bạch tuộc xanh lam." Mục Tư Thần gật đầu với họ.

Người kia không nói gì, nhìn dáng vẻ gầy gò của anh ta, rõ ràng là đã không còn sức để nói chuyện.

Nhưng cái nụ hoa mà cậu ta mang trên lưng lại nhô ra một cái đầu giống hệt cậu ta, chỉ là cường tráng hơn một chút, chào hỏi Mục Tư Thần: "Xin chào, tôi tên là Viên Sinh, có lẽ vài ngày nữa tôi cũng có thể rời khỏi ký túc xá, nhưng tôi sẽ tốt nghiệp luôn."

Mục Tư Thần cũng lịch sự gật đầu.

Hai người này đã thể hiện một cách trực quan cho Mục Tư Thần thấy hai kết cục của người bị ký sinh.

Kết cục thứ nhất, tìm cách chiến thắng vật ký sinh, có thể rời khỏi lớp quản lý, đến lớp học bình thường.

Kết cục thứ hai, bị vật ký sinh thay thế, thì có thể trực tiếp tốt nghiệp.

Nụ hoa Viên Sinh có ngoại hình giống hệt bản thể, ngay cả sự dị tinh tinh trên người cũng giống nhau như đúc, điều này khiến Mục Tư Thần không khỏi nhớ đến người sừng bò ngang ngược kia.

Trong thị trấn Khởi Nguyên, đánh nhau, gây gổ, bắt nạt người khác sẽ bị in cánh hoa lên, nhưng Kỷ Tiện An là người tận mắt chứng kiến người sừng bò đánh người, mới dám đến bắt người.

Người sừng bò tự nhận là được tốt nghiệp, được bảo vệ bởi bằng tốt nghiệp nên không bị trừng phạt.

Nhưng liệu có thực sự như vậy không? Với tính cách của Trác Hoài Sơ, sau khi được giáo dục ở trường học mà vẫn không chịu sửa đổi tật xấu, những người vi phạm quy tắc do Ngài đặt ra e rằng sẽ bị Ngài coi là nguồn năng lượng dự trữ để hấp thụ.

Có vẻ như chỉ có một lý do duy nhất khiến người sừng bò có thể bắt nạt người khác mà không bị trừng phạt.

Anh ta không phải là người dân dị biến ban đầu, anh ta là sản phẩm thay thế được sinh ra sau khi bị ký sinh, vì vậy anh ta có thể thoát khỏi sự kiểm soát của quy tắc.

Nghĩ đến việc mình đã tiếp xúc với một người được sinh ra sau khi bị ký sinh trong thời gian dài như vậy, Mục Tư Thần cảm thấy vô cùng khó chịu.

Cậu và bạch tuộc nhỏ nhìn nhau, hai bàn tay và năm xúc tu nắm chặt lấy nhau, trao cho nhau sức mạnh.

【Tác giả có lời muốn nói】

Hàng ngày gào thét một tiếng dịch dinh dưỡng ơi~

Bạch tuộc nhỏ (đánh đập xúc tu ký sinh): Chỉ cần tôi còn một xúc tu, tôi sẽ vĩnh viễn, vĩnh viễn là chính cung!

-

Mọi người cố gắng mai (ý là tôi cố gắng) gặp nhau vào buổi trưa nhé~, hôn hôn

Bình luận trên Tấn Giang:

- Hôm nay thấy một chút kiến thức kỳ lạ: Hầu hết các con bạch tuộc đực có 8 xúc tu, trong đó có một xúc tu gọi là "Hectocotylus" là một trong những xúc tu đặc biệt có tuyến sinh dục và tinh hoàn của chúng, là cơ quan sinh sản mà bạch tuộc dùng để... ờmmm (‾◡◝)

→ Bump cho bà lên top, tự nhiên thả con heo giẫm vào mặt tôi

(Editor: chương này giá rơi San, tính vào phần bình luận để tìm kiếm sự chữa lành, ai dè lượm được cái thông tin 🔞)

- Nó yêu cậu ấy, cậu ấy không yêu nó, nó yêu cậu ấy, cậu ấy yêu nó, nó yêu nó, nó không yêu nó -

Dịch: Xúc tu bạch tuộc yêu Thần Thần, Thần Thần không yêu xúc tu bạch tuộc, bạch tuộc nhỏ yêu Thần Thần, Thần Thần yêu bạch tuộc nhỏ, bàn tay cánh hoa yêu xúc tu bạch tuộc, xúc tu bạch tuộc không yêu bàn tay cánh hoa.

Chung cuộc: Bạch tuộc nhỏ hoàn toàn chiến thắng.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play