"Bản ngã" ngay từ đầu đã là sức mạnh của chính cậu, cậu không nhận ra ngoài cậu ra, Trì Liên, Trình Húc Bác, Hạ Phi đều không có giấy dán bản ngã sao?

Đây đúng là lần đầu tiên Mục Tư Thần gặp phải tình huống này, "Trụ" xuất hiện trước mắt cậu, hấp thụ linh hồn của một người, nhưng cậu lại trơ mắt nhìn "Trụ" biến mất.

Bởi vì cậu không thể lấy ra cuốc chữ thập, cũng không ngờ rằng "Trụ" sẽ xuất hiện theo cách này.

Quan trọng nhất là, Mục Tư Thần mơ hồ có một cảm giác, cậu cảm thấy cho dù lúc đó cậu có cuốc chữ thập trong tay, cũng chưa chắc có thể cướp được "Trụ" này.

Mục Tư Thần đã liên tiếp tiếp xúc với rất nhiều "Trụ" rồi, "Trụ" vừa rồi cho cậu cảm giác hơi giống "Trụ" mà Thân cận Giản Đồng sử dụng trong thư viện, có cảm giác không hoàn chỉnh.

Đồ đằng Khởi nguyên hấp thụ hạt giống đó, trên đồ đằng chỉ có hoa văn tượng trưng cho mặt đất sáng lên, hoa văn thuộc về bầu trời và biển cả đều không sáng.

Chẳng lẽ "Trụ" trong trường học này bị chia thành ba phần sao?

Nghĩ như vậy cũng hợp lý.

Tần Trụ từng nói, chỉ dựa vào "Nảy sinh" là không đủ để tạo ra một quái vật cấp Thần, Trác Hoài Sơ còn hấp thụ thêm sức mạnh khác.

Hệ thống và những quái vật cấp Thần khác cũng đã đề cập qua, việc hấp thụ cưỡng chế các loại sức mạnh khác nhau sẽ không tăng cường sức mạnh, ngược lại sẽ làm suy yếu sức mạnh bản thân.

Biển sâu vốn là quái vật cấp Thần Di Thiên, kẻ mạnh nhất toàn thế giới, nhưng do nuốt chửng bừa bãi các sức mạnh khác mà trở nên yếu đi, mới để cho các quái vật cấp Thần khác thừa cơ lợi dụng.

Và Biển sâu đã sử dụng một chiêu thuận nước đẩy thuyền, tận dụng sức mạnh của những quái vật cấp Thần khác, thành công tách rời những sức mạnh không thuộc về biển cả. Mặc dù điều này đã làm suy yếu sức mạnh của Ngài một cách nghiêm trọng, nhưng cũng khiến Ngài trở lại thuần túy, hiện đang cố gắng trở lại vị trí Di Thiên.

Trác Hoài Sơ thì khác.

Ngài là quái vật cấp Thần duy nhất được ghép nối từ nhiều thứ, điều hiếm thấy nhất là sức mạnh của Ngài không hề yếu, thậm chí còn mạnh hơn cả con bướm và Mắt to mà Mục Tư Thần gặp phải.

Ngài làm được điều đó bằng cách nào?

Mục Tư Thần hỏi hệ thống trong lòng, không biết là hệ thống không thể nói chuyện trong "Trụ" này hay là đang giả chết, tóm lại hệ thống không trả lời câu hỏi của Mục Tư Thần.

Mục Tư Thần vừa chạy vừa suy nghĩ, nhanh chóng đuổi kịp Kỷ Tiện An.

Cậu nhớ lại dáng vẻ của Kỷ Tiện An trong mưa, không chắc trạng thái tinh thần của Kỷ Tiện An có bình thường hay không, không vội vàng bắt chuyện, mà quan sát Kỷ Tiện An.

Trên cổ Kỷ Tiện An hiển thị "60/500" và "3/72", nghĩa là, Kỷ Tiện An sau khi bị phạt ba tiếng, đã chạy được 60 kilomet?! Trung bình một tiếng 20 kilomet?

Mục Tư Thần bị con số này làm cho bàng hoàng.

Xung quanh cậu có người yêu thích marathon, mỗi năm đều tham gia cuộc thi marathon, về giới hạn chạy đường dài của con người, Mục Tư Thần cũng có chút hiểu biết.

Theo những gì cậu biết, các vận động viên chuyên nghiệp có thể hoàn thành chay đường dài với 42 km trong khoảng hơn 2 giờ, và việc hoàn thành cuộc đua trong vòng 3 giờ được xem là rất xuất sắc. Thời gian kỷ lục trong các cuộc thi Marathon là 6 giờ, trong số những người tham gia, có khoảng sáu đến bảy phần trăm có thể hoàn thành toàn bộ quãng đường trong vòng 6 giờ.

Nghĩa là, không tính đến vấn đề tiêu hao thể lực, con người bình thường, hoặc những người thường xuyên tập luyện, một giờ cũng chỉ chạy được 10 kilomet, chạy xong cũng sẽ kiệt sức.

Nhưng Kỷ Tiện An lúc này vẫn chạy rất nhanh, thậm chí còn đang tăng tốc, Mục Tư Thần đuổi theo cô ấy cũng hơi khó khăn.

Theo tốc độ của Kỷ Tiện An, chạy 500 kilomet dường như chỉ mất 25 tiếng.

Nhưng Mục Tư Thần phát hiện ra mọi chuyện không đơn giản như vậy.

Cô ấy gầy đi.

Sau khi trở thành người thằn lằn, vóc dáng của Kỷ Tiện An lớn hơn nhiều, chiều cao tăng thêm 20 cm, cân nặng cũng tăng khoảng 25 cân, trở nên rất khỏe mạnh.

Nhưng giờ đây Kỷ Tiện An trông như teo tóp đi một vòng, vảy trên người rụng mất một nửa, chiều cao thấp đi 10 cm, cân nặng ít nhất giảm 15 cân.

Người vừa nãy chết trước mắt Mục Tư Thần cũng gầy gò đến mức khiến người ta kinh hãi.

Mục Tư Thần lại nhớ đến nụ cười có phần ác ý của Kinh Tử Hàm, ánh mắt ấy như muốn nói với cậu: Cậu sẽ gặp phải chút rắc rối nhỏ, có chút nguy hiểm, tôi tin rằng chút rắc rối nhỏ này không thể làm khó được cậu, nhưng tôi rất vui khi thấy dáng vẻ chật vật của cậu.

Mục Tư Thần mở Chân thực chi đồng, nhìn bao quát những người đang chạy trên thao trường, thấy mỗi người đều có số lượng huấn luyện thể chất khác nhau, nhưng ít nhất cũng là hai trăm ba trăm kilomet, Kỷ Tiện An thậm chí còn lên đến năm trăm kilomet, chỉ có cậu là có một trăm kilomet, đủ thấy Kinh Tử Hàm đã nương tay khi trừng phạt hắn.

Kinh Tử Hàm đối với cậu tuy có một chút thiện ý, nhưng cũng tràn đầy ác ý cười trên nỗi đau khổ của người khác, Mục Tư Thần có hơi không thể đoán được thái độ của anh ta đối với mình.

Kỷ Tiện An rõ ràng đã nhìn thấy Mục Tư Thần, từ ánh mắt của cô ấy có thể thấy được, cô ấy đã nhận ra Mục Tư Thần, nhưng cô ấy không lên tiếng, mà tiếp tục chạy.

Mục Tư Thần quan sát biểu cảm của Kỷ Tiện An, cảm thấy cô ấy vẫn có thể giao tiếp, vừa định lên tiếng hỏi, thì thấy Kỷ Tiện An giơ ngón trỏ lên, làm động tác "suỵt", Mục Tư Thần liền không lên tiếng.

Cậu vốn định dùng thần dụ để giao tiếp, lúc này ở sau gáy Mục Tư Thần lộ ra hai cái xúc tu màu xanh lam.

Để tiện mang bạch tuộc nhỏ, lần này Mục Tư Thần đến thế giới khác ngoài việc mang theo balo, còn mặc một chiếc áo thun có mũ trùm đầu, khi ra ngoài bạch tuộc nhỏ được giấu trong mũ trùm đầu của cậu.

Ông bác Rắn hẳn là đã nhìn thấy bạch tuộc nhỏ, nhưng ông ta không nói gì, Mục Tư Thần cứ thế mang theo bạch tuộc nhỏ.

Hai cái xúc tu của bạch tuộc nhỏ lần lượt dán lên trán của Mục Tư Thần và Kỷ Tiện An, trong đầu Mục Tư Thần vang lên giọng nói của Kỷ Tiện An: "Đừng nói chuyện, vòng dây gai bắt đầu đếm ngược thì không được nói chuyện, một khi mở miệng sẽ bị vòng dây gai trừng phạt. Tôi vừa thấy hai người mới đến thao trường vừa chào hỏi nhau, vòng dây gai liền mọc ra một cái gai nhọn, xuyên qua cổ họng, đâm thủng lưỡi của họ. Chết thì không chết, nhưng sẽ phải chịu khổ. Với lượng hoạt động hiện tại của chúng ta, một khi bị thương, rất khó để hoàn thành hình phạt.

Nếu muốn nói chuyện, hãy dừng lại, không chạy, đứng yên quá 2 phút, đồng hồ tính giờ của vòng dây gai sẽ dừng, lúc đó chúng ta có thể trò chuyện bình thường."

May mà có bạch tuộc nhỏ, nếu không thì họ sẽ rất khó giao tiếp.

Giọng nói truyền đến từ Kỷ Tiện An nghe có vẻ bình tĩnh và lý trí, rõ ràng ý chí của cô ấy vẫn bình thường, không có dấu hiệu bị ô nhiễm nào.

Mục Tư Thần thở phào nhẹ nhõm, thông qua điện thoại bạch tuộc nhỏ dùng suy nghĩ trò chuyện với Kỷ Tiện An: "Trước đó Đội tuần tra xuất hiện quá đột ngột, chúng tôi đều không kịp làm gì. Cơn mưa đó là chuyện gì vậy? Tại sao chị đột nhiên chạy ra ngoài để bị dính mưa?"

Kỷ Tiện An nói: "Lúc đó trong đầu không nghĩ gì, chỉ là bản năng, bản năng cần cơn mưa này, sau khi bị ướt mưa tôi mới hiểu tại sao. Hành động tôi hứng mưa không phải bị điều khiển tinh thần, mà là cơ thể đang tự bảo vệ mình, là một bản năng không muốn chết."

Mục Tư Thần nhìn vào vòng gai trên cổ của Kỷ Tiện An, do vòng gai và năm cánh hoa hòa quyện vào nhau, vòng gai lẽ ra phải là hình xăm màu xanh đã mọc ra những chiếc lá non, nhẹ nhàng lay động theo gió do chạy bộ tạo ra.

Lúc này trên cổ Kỷ Tiện An có một vòng cỏ non và năm nụ hoa nhỏ, trông tràn đầy sức sống, khá xinh đẹp.

Ngược lại, Kỷ Tiện An mặt mày tái nhợt, môi không một chút máu, cơ thể lại gầy đi 30 cân.

Hai thứ đối lập với nhau, vẻ đẹp của nụ hoa khiến người ta cảm thấy kinh hoàng.

Mục Tư Thần nói: "Bởi vì cánh hoa xuất hiện đột ngột kia?"

Kỷ Tiện An gật đầu nhẹ: "Tôi nhìn thấy cơn mưa đó liền có một loại cảm giác, tôi rất khát, tôi cần rất nhiều nước, nếu bỏ lỡ cơ hội này, bỏ lỡ những giọt nước này, tôi có thể sẽ không sống đến lần mưa tiếp theo.

Sau khi nảy sinh ý nghĩ đó, tôi không chút do dự lao vào trong mưa, bị đội tuần tra bắt đi.

Đội tuần tra không chỉ bắt tôi, chỉ cần trời mưa, họ sẽ tuần tra trong mưa, tìm kiếm những người tắm mưa không chút do dự, những người này chắc chắn là những người vi phạm quy định trong thị trấn, như vậy họ có thể dễ dàng tìm ra những người vi phạm pháp luật trong thị trấn."

Mục Tư Thần sờ sờ dấu ấn cánh hoa trên cổ, sờ được một cái bướu, lúc nãy cánh hoa chỉ là dấu ấn, giờ như muốn mọc lên.

Cậu lại lật xúc tu có cánh hoa của bạch tuộc nhỏ, phát hiện bướu dưới dấu ấn cánh hoa đã vỡ da, lộ ra một chồi non nhỏ.

Mà một xúc tu của bạch tuộc nhỏ rõ ràng teo đi không ít, hiển nhiên chất dinh dưỡng bị chồi non hấp thụ.

"Tôi tưởng không bị mưa thì thứ này sẽ không mọc ra." Mục Tư Thần nói.

Kỷ Tiện An nói: "Không có mưa chúng sẽ hấp thụ chất dinh dưỡng trong cơ thể, vẫn sẽ phát triển, mỗi giờ đều có thay đổi. Thay vào đó, nếu hấp thụ một ít nước mưa, có thể khiến chúng hấp thụ ít sinh khí của vật chủ hơn. Nhưng tôi cảm thấy hơn ba tiếng, hiệu quả của nước mưa sẽ kết thúc, nó sẽ tiếp tục hấp thụ sinh khí."

Kỷ Tiện An bị Đội tuần tra đưa đi khoảng năm giờ chiều, bây giờ là chín giờ tối, đã hơn bốn tiếng rồi.

Mục Tư Thần hỏi: "Vậy lúc đó dấu ấn cánh hoa của chị nảy mầm, thực chất là do nước mưa đẩy nhanh ba tiếng sinh trưởng, thực tế có mưa hay không, cánh hoa đều sẽ sinh trưởng, đúng không?"

Kỷ Tiện An gật đầu.

"Vậy bây giờ chị gầy như vậy, là do chồi non hấp thụ sinh khí, hay là do chạy bộ dẫn đến?" Mục Tư Thần nghĩ thầm.

"Hai nguyên nhân đều có, tôi bắt đầu chạy bộ từ sáu giờ, đến giờ đã chạy được ba tiếng, hai tiếng đầu chỉ gầy đi khoảng bốn năm cân, nhưng bắt đầu từ tiếng thứ ba, tốc độ gầy và thấp đi tăng lên rõ rệt, chỉ một tiếng đã gầy đi thêm 12, 13 cân, từ sự thay đổi này suy ra, tốc độ hấp thụ năng lượng của chồi non phải gấp khoảng bốn lần lượng tiêu hao do chạy bộ." Kỷ Tiện An bình tĩnh phân tích.

Kỷ Tiện An vốn dĩ chỉ nặng 50 cân, cộng thêm sự thay đổi của thẻ hóa thú đã đạt 75 cân, hiện tại một giờ đã tiêu hao 12.5 cân, về lý thuyết, chưa đầy năm giờ nữa, Kỷ Tiện An sẽ bị cánh hoa chồi non hút khô.

Mà số kilomet phạt của Kỷ Tiện An là 500 kilomet, với tốc độ 20 kilomet mỗi giờ của cô ấy, cho dù không tính đến yếu tố tiêu hao thể lực kiến tốc độ chậm lại, cũng phải chạy 22 tiếng.

Chưa đợi cô ấy chạy xong, Kỷ Tiện An sẽ chết.

Mục Tư Thần nhíu mày, còn 5 tiếng nữa, cậu phải tìm cách cứu Kỷ Tiện An, không biết bao lâu nữa mới mưa.

Kỷ Tiện An lại nói: "Cậu không cần quá lo lắng cho ta, thân thể của tôi tôi biết rõ, tôi cảm giác được, hiện tại tôi đang tiêu hao sức mạnh của Thẻ hóa thú, chứ không phải năng lượng của thân thể. Hiện tại thân thể của tôi chưa bị thương tổn gì, chỉ là sức mạnh của Thẻ hóa thú sắp bị hút cạn."

Là vậy sao? Mục Tư Thần ánh mắt hơi sáng lên.

Cậu lập tức hỏi Hệ thống: "Súng của tôi thế nào rồi?"

Hệ thống luôn giả chết trả lời:【Nó cùng với Kỷ Tiện An đồng thời vi phạm pháp luật, nhưng trên người nó không có vòng dây gai, tốc độ khô héo sẽ chậm hơn một chút, hiện tại đã mọc ra chồi non rồi. Nó ban đầu có cấp độ giống Hạ Phi, là một đạo cụ cấp 30, hiện tại đã giảm xuống cấp 26, cấp độ đang giảm với tốc độ một cấp mỗi giờ, sau 26 giờ nữa, cậu sẽ mất đi năng lực này.】

Mục Tư Thần: "... Cậu còn sống à?"

【Hệ thống luôn tồn tại, sẽ cùng tiến cùng lùi với người chơi.】

Vẫn còn biết ba hoa chích chòe!

Mục Tư Thần thầm nghĩ: "Nếu tôi đoán không nhầm, đây là khả năng chuyển dời phải không? Cậu đã nói, công cụ ban đầu của Trác Hoài Sơ là một túi hạt giống, khả năng của hạt giống có phải là ký sinh không? Ngài có thể khiến hạt giống ký sinh vào người khác hoặc quái vật cấp Thần, đạo cụ Tàng tinh hoặc bất kỳ vật phẩm nào có sự sống và năng lượng, vật phẩm bị ký sinh cuối cùng sẽ nở hoa kết trái, hạt giống sinh ra sẽ quay trở lại cơ thể Trác Hoài Sơ, Ngài có thể hấp thụ hoàn hảo sức mạnh của vật phẩm đó?"

【Đúng vậy đấy.】

Mục Tư Thần: "Trác Hoài Sơ có thể dễ dàng dung hợp sức mạnh của bầu trời, mặt đất và biển cả, phải chăng là do sau khi bị hạt giống ký sinh, những sức mạnh này đã không còn bài xích, trở nên dễ hấp thu hơn?"

【Đúng vậy đấy.】

Mục Tư Thần: "Sau khi Ngài chọn một túi hạt giống làm công cụ ban đầu, có phải cậu cho rằng công cụ này của Ngài phù hợp nhất với sức mạnh "Nảy sinh", nên đã dẫn Ngài đến tìm "Nảy sinh" bị con bướm bỏ rơi, giúp Ngài có được "Nảy sinh"? Ngài lấy "Nảy sinh" làm nền tảng, không ngừng hấp thu sức mạnh của "Trụ", cuối cùng có được sức mạnh để đánh bại quái vật cấp Thần, sau đó nuốt chửng một quái vật cấp Thần, trở thành Thần?"

【Hoàn toàn chính xác, người chơi thật thông minh!】

Mục Tư Thần: "Bớt nịnh nọt tôi! Tôi hỏi cậu, Con bướm nói đến sức mạnh thứ tư, rốt cuộc là sức mạnh "chuyển dời", hay là sức mạnh "bản ngã"? Những quái vật cấp Thần này rốt cuộc là muốn "chuyển dời" hay là "bản ngã"?"

【Vấn đề này, thực ra là do đối tượng khác nhau, đáp án cũng khác nhau.】

"Vậy thì nói rõ ràng từng loại đi." Mục Tư Thần nói.

【Lời nói mà câu nghe được thông qua tiếng sóng vỗ, thực chất là kiến thức do Biển sâu nắm giữ. Lúc đó, Biển sâu cũng vậy, con bướm cũng vậy, đều chưa từng tiếp xúc với sức mạnh "bản ngã", nhưng các Ngài biết rõ về sức mạnh "chuyển dời". Còn về lý do vì sao các Ngài biết rõ, chuyện này không phải là chuyện hiện tại người chơi có thể biết được. Chờ thư viện ở tầng hầm mở cửa cho người chơi, người chơi có thể tự mình đi khám phá.】

【Sau khi con bướm phân tách khỏi Biển sâu, nắm giữ kiến thức không hoàn chỉnh, Ngài cho rằng có được sức mạnh "chuyển dời", có thể trở thành Di Thiên, nhưng thực tế Ngài không rõ, đây là thông tin sai lệch mà Biển sâu cung cấp cho Ngài.】

【Thực chất, "chuyển dời" có thể dung hợp sức mạnh của bầu trời, mặt đất và biển cả, nhưng chỉ giới hạn ở cấp độ dưới Di Thiên.】

【Trước khi trở thành Di Thiên, Biển sâu không phải là sức mạnh thuần túy của biển cả, trong cơ thể Ngài còn dung hợp sức mạnh của "bão tố", "Mưa như thác đổ", nó thuộc về bầu trời, nhưng Ngài vẫn trở thành Di Thiên. Do đó, Ngài cho rằng, chỉ cần tiếp tục chiếm đoạt là có thể trở thành Di Thiên. Cho đến khi Ngài không ngừng cắn nuốt, đạt được sức mạnh của biển cả hoàn chỉnh, biển cả hoàn chỉnh bắt đầu bài xích bầu trời, biển sâu mới bắt đầu suy yếu.】

"Sức mạnh không hoàn chỉnh có thể hợp nhất, một khi hoàn chỉnh, nó sẽ bắt đầu bài trừ?" Mục Tư Thần hỏi, "Con bướm nhận được kiến thức mà biển sâu nắm giữ khi chưa đạt được sức mạnh hoàn chỉnh của biển cả, nhưng thực tế thông tin này là sai. Hoặc nói cách khác, nó đúng với từng giai đoạn, nó chỉ phù hợp với dưới Di Thiên, trên Di Thiên thì không được."

【Đúng vậy. Tất cả quái vật cấp Thần từ Tế nhật trở lên sau khi phân chia biển sâu, đều hiểu được đạo lý này, vì vậy các Ngài tạm thời ngừng chiến đấu, bắt đầu tìm kiếm để loại sức mạnh thứ năm để trở thành trên Di Thiên, đây là điều mà Con bướm không biết, Con bướm vẫn đang tìm kiếm Lực lượng thứ tư, thực tế những cao thủ thực sự đã không còn theo đuổi điều này nữa.】

【Cũng chính vì lý do này, thế giới mới đổi lấy được sự bình yên ngắn ngủi, xuất hiện cảnh tượng các thị trấn hòa bình chung sống khi người chơi mới vào game, thời gian đó là thời kỳ ổn định nhất của dị thế. Ngoài Tần Trụ còn phải dựa vào năng lượng của các quái vật cấp Thần khác để duy trì thị trấn Tường Bình, "Định số" và "Vô đồng chi nguyệt" vì tranh giành sức mạnh bầu trời nên phải nuốt chửng các thị trấn khác, cơ bản không có ai đánh nhau. Nhưng việc người chơi xuất hiện đã thay đổi cục diện này, bên ngoài đang loạn chiến, "Định số", "Vô đồng chi nguyệt" thu hồi sức mạnh bầu trời, Biển sâu thu hồi sức mạnh biển cả, đợi người chơi chiếm đóng thị trấn Khởi Nguyên, bên ngoài sẽ không còn thị trấn cấp Tàng tinh nữa.】

"Sức mạnh thứ năm chính là "Bản ngã"?" Mục Tư Thần hỏi.

【Trước khi người chơi xuất hiện, không ai biết sức mạnh thứ năm là gì, hệ thống cũng không rõ. Sau khi cậu xuất hiện, mọi người đều biết rồi.】

"Tôi?" Mục Tư Thần hơi nghi hoặc, ""Bản ngã" không phải là sức mạnh mà cậu cho tôi mượn sao?"

【Không phải! Thứ tôi cho người chơi mượn là "Đào góc tường", đây là sức mạnh "chuyển dời", còn "Bản ngã" ngay từ đầu đã là sức mạnh của cậu, cậu không phát hiện ra ngoài cậu ra, Trì Liên, Trình Húc Bác, Hạ Phi đều không có Giấy dán bản ngã sao?】

【Lời tác giả】

Lâu rồi không uống dung dịch dinh dưỡng, cầu xin dung dịch dinh dưỡng nha, cầu xin cầu xin cầu xin cầu xin!!! Yêu mọi người!

Gặp nhau vào lúc tám giờ tối đến chín giờ tối nhé, moa moa~

Bình luận bên Tấn Giang:

- Ồ! Đúng vậy! Tôi đang tự hỏi tại sao những người khác không có "Giấy dán bản ngã", hóa ra đó là khả năng của Tiểu Mục! Có nghĩa là, việc đào góc tường, thực ra là khi tấn công người khác, sẽ "đào" năng lượng hoặc thứ gì đó của đối phương về cho mình, nhưng vì Tiểu Mục có năng lực riêng, nên những thứ "đào" được đã được chuyển hóa thành giấy dán bản ngã!

- Hệ thống càng lúc càng giống "người", dùng dấu chấm câu càng ngày càng quen tay

→ Có thể là bởi vì hệ thống cũng bắt đầu có được "bản ngã" nhỉ

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play