Tôi không để ý đến Thạch Tĩnh Nhàn như một tên hề nữa, ôm sênh đến trước mặt Cơ tiên sinh, nói: "Cảm ơn anh vì chiếc sênh này."
Cơ tiên sinh mỉm cười: "Cô cứ giữ đi, tôi không biết thổi sênh, nó ở chỗ tôi chỉ là một món đồ trang trí, nhưng trong tay cô lại có thể thể hiện phong thái kinh người."
Tôi cũng không từ chối, cười nói: "Nếu vậy, tôi xin nhận."
Tôi đưa tay ra: "Làm quen nhé, tôi tên là Khương Lâm."
Anh ta cũng đưa tay ra, nhẹ nhàng nắm lấy tay tôi: "Cơ Uân, hân hạnh."
Tôi ngây người, ánh mắt rơi vào cổ tay anh ta, nơi đó có một vết đỏ mờ nhạt, trông giống như một vết sẹo bị kiếm chém.
Anh ta ôn hoà mỉm cười, vuốt ve vết sẹo đó: "Đây là vết bớt, để cô chê cười rồi."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT