Chu Nguyên Hạo lạnh lùng nói: "Tôn cục trưởng, mấy người này gia thế cao như vậy, một khi có chuyện gì xảy ra, e rằng sẽ không dễ dàng giải quyết."
"Chu tiên sinh, xin đừng coi thường người khác." Nghiêm Tông Thành nghiêm mặt nói, "Tu vi của chúng tôi dù sao cũng đã đạt tới ngũ phẩm, chẳng lẽ còn kéo chân hai người hay sao?"
Sắc mặt Chu Nguyên Hạo càng khó coi hơn, trong lòng tôi cũng có chút tức giận, đã nói rõ là phải nghe theo chúng tôi, vậy mà Tôn Chấn lại đưa đến mấy tên thiếu gia không nghe lời này. Nếu không phải đã lên máy bay, có lẽ hai chúng tôi đã bỏ đi rồi.
Đặng Giang Phi to cao lực lưỡng, mặt mày dữ tợn, không ngờ lại làm người hòa giải: "Tông Thành, bớt nói vài lời đi."
Tôn Chấn đột nhiên đập mạnh xuống bàn, trên người lan ra một cỗ uy áp cường đại khiến sắc mặt những người đó có chút tái nhợt, ngay cả hô hấp cũng trở nên dồn dập.
"Tất cả nghe cho rõ đây." Tôn Chấn hai mắt như đao, giọng nói sắc bén. "Lần này mang các người theo không phải vì thực lực của các người, mà là vì gia thế của các người. Trên biển cả vô cùng nguy hiểm, một khi không chú ý sẽ bỏ mạng ngoài biển. Sự yên bình mà chúng ta có được bây giờ đều là nhờ công lao của Chu tiên sinh và cô Khương. Nghe lời họ, các người mới có thể sống lâu hơn một chút."
Anh ta dừng lại một chút, rồi nói tiếp: "Tôi nói lời xấu trước, khi cấp trên ra lệnh cho tôi, tôi đã nói rồi, tôi không đảm bảo tất cả các người đều có thể sống sót trở về, nếu các người vi phạm quân lệnh, thì mọi hậu quả các người tự gánh chịu."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play