Tôi bật cười: "Loại lời này mà lại từ miệng các người nói ra. Nếu tôi lạnh lùng vô tình, vậy các người là gì? Trái tim các người, tất cả đều làm bằng băng vạn năm, vừa cứng vừa lạnh."
Trên mặt hắn hiện lên một tia tức giận, đột nhiên nắm lấy hai vai tôi, trừng mắt quát: "Chị chẳng lẽ quên rồi sao? Năm đó..."
Nói đến đây, hắn đột nhiên dừng lại, sau đó lộ ra một nụ cười tự giễu: "Đúng vậy, trong mắt chị, tôi có đáng là gì? Chị đương nhiên sẽ không nhớ."
Hắn đứng dậy, quay người rời đi, chỉ để lại cho tôi một bóng lưng lạnh lẽo.
Không hiểu sao, tôi luôn cảm thấy bóng lưng ấy chất chứa nỗi buồn không thể diễn tả.
Khương Kha đi vào đỉnh tháp cao nhất, Chu Nguyên Hạo ngồi trên sân thượng, trầm mặc nhìn về phía xa, giọng anh trầm thấp: "Dĩnh Sơ, tại sao thực lực của ta lại yếu như vậy, chỉ vừa đủ đạt tới Quỷ Tướng?"
Khương Kha quỳ bên cạnh anh: "Bệ hạ, lúc ấy ngài bị thương nặng, cho nên hiện tại chỉ có thực lực Quỷ Tướng."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play