Tôi không kìm được mà thầm khen bà nội một câu: Làm tốt lắm. Dù bà không biết nhìn người, nhưng ít ra việc mất bò mới lo làm chuồng cũng đã làm được rất tốt.
“Mở ra cổ mộ cần hai thứ, một là máu của Khương gia, hai là chìa khóa. Chiếc chìa khóa đó hiện đang trong tay ta.” Trần Hoành Thời nói, “Thế nào? Giao dịch này coi như công bằng chứ?”
Tôi lạnh lùng nhìn lão: “Tôi thà mãi mãi không thể vào mộ tổ Khương gia, cũng sẽ không cứu ông.”
“Ngươi dừng lại!” Trần Hoành Thời tức giận, “Nếu ngươi không chịu cứu ta, ta sẽ công khai địa chỉ mộ tổ Khương gia để toàn Hoa Hạ biết mà quấy rầy tổ tiên các ngươi.”
Tôi giận tím mặt, Chu Nguyên Hạo lao tới, kéo lão ra từ màn tơ ném dưới chân tôi: “Lâm Lâm, muốn giết lão ngay bây giờ không?”
“Giết ta cũng vô ích.” Trần Hoành Thời cười nói, “Dù ta chết, người của ta cũng vẫn sẽ tiết lộ tin tức. Đến lúc đó sẽ có bao nhiêu người đến quấy rối và cướp đoạt đồ của Khương gia? Tiểu Lâm, cháu gái ngoan, ngươi chỉ có thể giúp ta.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT