Anh nâng mặt tôi hôn lên những giọt nước mắt trên má. Tôi đẩy anh ra: "Đừng có làm trò nữa. Nếu anh thật lòng yêu thương tôi, thì hãy tháo xiềng xích cho tôi."
Anh lại ôm tôi vào lòng. Lúc này, tôi cảm nhận được anh đang run rẩy.
Chu Nguyên Hạo, người không sợ trời không sợ đất, lại có lúc run sợ?
"Lâm Lâm, anh rất sợ." Anh thì thầm.
"Sợ gì?"
"Sợ em rời xa anh."
Nghe câu nói đó, tôi thấy anh thật đáng thương.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play