Bạch Lộ hiếu thảo, chăm sóc ông Phương không một lời phàn nàn. Mãi cho đến khi hết những gân đen trên người, nước da của ông Phương mới khá hơn một chút, tôi mới nhờ Bạch Lộ nấu chút canh thịt dê để bổ sung dương khí cho ông ấy.
Về phần hai mẹ con Tăng Tĩnh, Bạch Lộ tìm thấy họ trong nhà bếp, họ không còn ký ức về những gì đã xảy ra trong hai năm qua, ký ức cuối cùng của họ là chiếc thuyền đánh cá họ đang đi gặp tai nạn trên biển, bọn họ ngồi thuyền cứu nạn trôi dạt đến một hòn đảo kỳ quái.
Tăng Tĩnh bỗng nhiên già đi mười tuổi, vốn là một mỹ nhân trung niên nhưng bây giờ đã biến thành một người mặt mày vàng vọt, cử chỉ rất thô tục, không có văn hóa gì, mắng chửi người rất lợi hại.
Tên bà ta cũng không phải là Tăng Tĩnh mà là Đàm Hoa Mai.
Sau khi Bạch Lộ hỏi ý ông Phương, anh ta đã gửi 2 mẹ con Đàm Hoa Mai về đại lục và cho bà ta một số tiền lớn.
Bọn họ bị ma quỷ chiếm thân xác lâu như vậy, dương khí bị tổn hại nặng nề, lâu ngày sẽ gặp xui xẻo, tuổi thọ cũng sẽ bị rút ngắn ít nhất mười năm. Nhưng suy cho cùng, giữ được cái mạng cũng có thể coi như là tổ tiên tích đức.
"Lần này phải cảm ơn con, Tiểu Lâm." Ông Phương cảm kích nói: "Ông rất muốn gặp lại bà nội của con. Bà ấy còn ở Sơn Thành không? Ông muốn nói chuyện điện thoại với bà ấy một chút."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play