Trong lúc chuếnh choáng say thực sự Tri Y không có kiên nhẫn, nắm ngón tay thổi thổi mút mút miệng vết thương sau đó buông ra, đảo mắt lại muốn đi ra ngoài ngắm sao, ý tưởng này phát sinh quả thực làm người không chống đỡ được.
An Đức Phúc và Liên Hương Tích Ngọc không khỏi ngó mắt nhìn ngoài cửa sổ, tối nay tiết trời không được tốt, một mảnh đen như mực, tinh quang chỉ vài giờ, chỗ nào có thể cô nương ngắm sao đây?
“Không có sao Hoàng Thượng có thể biến ra nha.” Tiểu cô nương thiên chân nói, ôm cổ Tuyên Đế, hai tròng mắt còn lộng lẫy hơn so với những vì sao thực thụ, “Trên đời không có chuyện nào Hoàng Thượng không làm được.”
Trong lòng nàng, đại khái Tuyên Đế không gì không làm được, chính là vì từ nhỏ đến lớn đều có thể thỏa mãn yêu cầu của nàng. Lúc này chính là muốn ngắm sao, nàng tin tưởng Hoàng Thượng có thể biến ra.
Nghe vậy rốt cuộc Tuyên Đế hoàn hồn, quay đầu liền đối diện với đôi mắt cực sáng của Tri Y, đôi mắt nháy nháy, hàng mi dài nhẹ xẹt qua sườn mặt hắn, từng đợt ngứa ngứa nhè nhẹ làm người muôn nhẹ nhàng chạm vào hàng mi kia hai cái, cảm thụ hoàn toàn xúc cảm như bị vuốt mèo cào kia là thế nào.
Nghĩ đến cảm giác mới vừa rồi không hiểu sao lại đến, Tuyên Đế không khỏi bật cười. Tri Y say, chẳng lẽ hắn cũng say sao? Rõ ràng là tiểu cô nương mới mười tuổi hắn nhìn lớn lên sao có thể sinh ra những ý tưởng đó chứ.
Áp xuống tiểu cô nương mang theo một chút men say trong lòng, Tuyên Đế thoáng đem người dời đi, “An Đức Phúc, để người dâng chén canh giải rượu.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT