Hình như do mỗi ngày đều nghe Tri Y nói như vậy một lần, Tuyên Đế sớm tập mãi thành thói quen. Chỉ là tính tình của hắn và Thái Hậu đều tương đối nội liễm, từ nhỏ Tri Y lớn lên ở trong cung nhưng lại không biết miệng học đầy lời ngon tiếng ngọt từ chỗ nào, ngày thường có việc không có việc gì sẽ nói hai câu nên nhóm cung nữ nội thị ở Kính Hòa Cung và Thần Quang Điện đều thấy nhiều không trách.
Tuyên Đế nhìn Tri Y trong ngực đùa nghịch bàn cờ, nhớ tới Thái Hậu thường xuyên hỏi Tri Y vấn đề “Là thích Hoàng Thượng hay thích a ma hơn? Vì sao?”
Từ lúc tiểu cô nương bốn tuổi đã buồn rầu hai năm vì vấn đề này nhưng khi sáu tuổi đã nghĩ ra được một câu trả lời rất cơ linh, “Đương nhiên thích a ma hơn, bởi vì không có a ma sẽ không có Hoàng Thượng, không thích a ma trước sao có thể thích Hoàng Thượng?”
Lúc ấy Thái Hậu nghe xong không khỏi cười nhạo nói may mắn Tri Y không phải nam tử, nếu không miệng nhỏ ngọt ngào này không biết lừa gạt được bao nhiêu nữ nhi ra siêu lòng đây.
Tri Y buông quân cờ cuối cùng ra, căng má nhìn hồi lâu, rốt cuộc phát hiện Tuyết Bảo đã béo đến nỗi che được nửa bàn cờ.
“Tri Y.” Thanh âm của Nghi Nhạc quận chúa thanh âm từ chỗ bụi hoa xa xa khác truyền đến, “Mau tới.”
Tri Y đáp lời, từ trên đùi Tuyên Đế nhảy xuống, mới vừa nhấc chân muốn chạy, bỗng nhiên nhớ lại đã quên cái gì, quay đầu lại cong mắt cười với Tuyên Đế, lúc này mới đi tới chỗ Nghi Nhạc quận chúa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play