Tiểu Á nghe nàng nói vậy liền có chút ngại ngùng, vội quay qua ngắm nghía pháp thuyền.

Bỗng có một thiếu niên tiến đến chỗ hai người đứng liền dừng lại nhưng cũng không nói chuyện.

Tiểu Á đang ngắm nghía xung quanh cũng tò mò quay qua nhìn người mới đến.

Trước mắt hắn là một thiếu niên khoảng 15 tuổi, tuấn tú dị thường, tóc khởi cao còn có đôi mắt mang ý cười.

Thiếu niên chính là kiểu người chỉ đứng yên một chỗ như vậy cũng có thể làm nhạt nhoà cảnh vật, sau này không biết lớn lên còn yêu nghiệt đến nhường nào? Cảm nhận thấy ánh mắt của Tiểu Á, Tạ Ngọc liền hướng mắt nhìn qua, đang muốn nói chuyện thì thấy thiếu niên này vội vàng quay đi.

Chung Ly đứng bên cạnh chứng kiến:

"..." Thật không có tiền đồ, nàng có hay không muốn thay đổi cái đồng bạn?

Nghĩ một chút lại lắc lắc đầu: - Không được, Tiểu Á hắn tuy có chút mê mang trước sắc đẹp nhưng vẫn là cái sẽ nấu cơm ngon.

Vì đại cục ta sẽ tạm thời coi như không nhìn thấy!

Này cả hai cái biểu cảm đều vào mắt Tạ Ngọc.

Hắn có chút muốn cười bắt chuyện:

" Hân hạnh, tại hạ họ Tạ tên một chữ Ngọc.

Đường đột trạm đến gần nhưng có làm phiền hai vị?"

Tiểu Á nghe vậy có chút bất ngờ vội nói:

" Không phiền, không phiền..."

Nói xong mới ngại ngùng nghĩ lại:

" Này đất cũng không phải chúng ta của riêng, ai đứng đều không quan trọng."

Chung Ly thấy hắn bối rối cũng nói chuyện:

" Xin chào tiền bối, tiểu nữ tên Chung Ly còn hắn...gọi hắn là Tiểu Á liền được, hắn trước nay thích nhất biệt danh này."

Chào hỏi vị kia Tạ Ngọc xong nàng cũng trầm tư: - Tiểu Á theo nàng lâu như vậy nàng đều không biết tên thật của hắn.

Aaa ta thật là một cái vô tâm bằng hữu! Vậy đến tiếp theo thành liền mời hắn ăn ngon coi như là chuộc lỗi.

Không biết bằng hữu mình đang tự hối lỗi, Tiểu Á nghe Chung Ly giới thiệu xong cũng gật đầu:

" Phải rồi, gọi Tiểu Á liền hảo!"

Tạ Ngọc nhìn hai người rồi lại nói thêm:

" Hai vị mục đích nhưng có phải là Tây Dương thành?"

Tiểu Á sửng sốt nhìn hắn có chút cảnh giác, Chung Ly cũng từ cõi tiên tỉnh lại mà nhìn thẳng hai mắt vào thiếu niên.

Thấy hai người không nói chuyện Tạ Ngọc liền mỉm cười:

" Tại hạ không có ý gì, chỉ là đoán một chút.

Gần nhất sắp có đại hội chiêu sinh các tông môn, phàm là tuổi trẻ người hẳn đều muốn đến tham gia."

Chung Ly nghe vậy hỏi:

" Tiền bối cũng đến muốn tham gia, vậy ngài hẳn là biết nhiều hơn chúng ta, Chung Ly có thể mặt dày xin tiền bối chia sẻ một chút thông tin về đại hội được không?"

Tạ Ngọc hai mắt sáng tỏ cười nói:

" Gọi ta là Tạ Ngọc liền được, chút tu vi này không đáng nhắc đến, nếu chúng ta cùng muốn đi chiêu sinh thì thân phận liền chẳng phân biệt."

Thấy hai người gật đầu đồng ý hắn mới nói tiếp:

" Về đại hội này ta biết cũng không nhiều lắm nhưng cũng không ngại chia sẻ cho hai người..."

Tạ Ngọc nói không nhiều nhưng đều là thông tin quan trọng các nàng không biết tới.

Trước đó nghe người khác nói chuyện còn có tra một chút sách vở liền mù mờ mà quyết định tham gia.

Bây giờ đã biết đại hội chiêu sinh này cũng thật không tầm thường, số lượng tham gia hẳn là rất kinh khủng.

Ba người nói chuyện cũng chỉ chờ thêm vài canh giờ liền đã gom đủ người bước lên pháp thuyền.

Chung Ly lệnh bài kiểm tra xong liền được phân đến ngoài cùng phòng, Tiểu Á và Tạ Ngọc đều ở bên cạnh.

Pháp thuyền này trông rất đơn giản, sàn và thân thuyền đều là gỗ đỏ, nhìn còn kém một chút nàng thương thuyền nàng đã sử dụng ở phàm nhân giới.

Vào trong phòng càng là đơn điệu, một chiếc giường một cái bàn một chiếc ghế.

Chung Ly đi đến giường liền ngồi xuống, Tử Đằng bên tay liền biến thành một cái tiểu cô nương cũng ngồi đung đưa chân cạnh nàng.

" Chung Ly, tên kia Tạ Ngọc ta thấy liền không đơn giản, hắn xung quanh người có mạnh mẽ hơi thở toả định đâu."

Nàng gật đầu kêu đã biết, A Lân đã sớm truyền âm báo cho, Tử Đằng có thói quen nói ra miệng rất ít khi truyền âm nói chuyện với nàng.

Hai cái này hẳn đang ganh đua nhau, mỗi cái tranh giành một phương thức giao tiếp.

Còn Tạ Ngọc kia chắc chắc không đơn giản, nhìn hắn liền thấy ba chữ " Không tầm thường", cái kia hơi thở mạnh mẽ toả định hẳn là người bảo vệ hắn.

Ban nãy hắn và Tiểu Á liền nói chuyện rất vui vẻ, Tạ Ngọc có kiên nhẫn giải thích với Tiểu Á hơn nàng, thi thoảng nàng mới cắm miệng một câu.

Tiểu Á hẳn rất thích hắn, nàng cũng không muốn ngăn cản họ kết giao, vị bảo vệ phía sau hẳn có thể sẽ nghi ngờ.

———

Vừa nằm xuống cảm giác không trọng liền ập đến, pháp thuyền đã bắt đầu xuất phát.

Chờ một chút nàng cũng ổn định liền muốn đi ra ngoài ngắm nghía.

Mới mở cửa phòng ra liền thấy Tạ Ngọc cũng đồng thời mở cửa, nàng gật đầu với hắn rồi đến gõ cửa phòng Tiểu Á.

Tiểu Á mãi một lát mới ra mở cửa, sắc mặt có chút xanh xao.

Không phải chứ, tên nhóc này bị say pháp thuyền, dưới nước hắn vẫn một bộ tinh thần, lên trên không liền xanh mặt!

Đang tính vỗ vỗ hắn kêu hắn ở trong phòng nghỉ ngơi thì Tạ Ngọc đi đến, đưa cho Tiểu Á một viên đan dược nói:

" Ngươi hẳn là lần đầu ngồi pháp thuyền, sẽ cảm giác không quen, uống thứ này liền sẽ tốt hơn, trong này có bạc hà công hiệu tỉnh thần."

Tiểu Á nhìn nàng sau đó mới nhận lấy đan dược cảm ơn Tạ Ngọc.

Tạ Ngọc nói không có gì rồi bước ra khoang thuyền trước.

Chung Ly vào phòng Tiểu Á, cầm lấy tay đan dược đưa đến trước Tử Đằng, thấy không có vấn đề gì liền nhét thẳng vào miệng Tiểu Á:

" Đi thôi, ra ngoài ngắm cảnh, ta cũng là lần đầu ngồi pháp thuyền."

Nói rồi đứng dậy muốn ra cửa bỗng bị Tiểu Á gọi lại.

Hắn một khuôn mặt nghiêm túc nhìn nàng nói:

" A Ly, từ trước tới nay ta đều nhận từ ngươi rất nhiều giúp đỡ, mỗi một vấn đề đều có ngươi đứng ra giải quyết ta liền rất hổ thẹn." " A Ly, ngươi bỏ ra công sức còn có tiền bạc mang theo ta cùng bước lên con đường, sau này ta đều sẽ trả lại.

Còn có tên của ta là Vân Vạn Á, ta vẫn luôn muốn ngươi gọi ta Tiểu Á."

" Sao lại nghiêm túc như vậy, ngươi là ta bằng hữu, trước nay bằng hữu đều sẽ không tính toán với nhau.

Hơn nữa ta cũng không toàn năng như ngươi nói, ta đã nói rồi đừng tự coi nhẹ mình Tiểu Á.

Còn nữa ngươi kết giao với Tạ Ngọc ta cũng không có ý kiến, dù hắn thân phận như thế nào thì trước mắt không phải chỉ là một cái cùng đến tuyển chọn như ngươi không phải sao?" Nàng hai mắt thấu hiểu nói ra bận tâm trong lòng Vân Vạn Á.

Thật sự, Tiểu Á là cái rất nhạy cảm, hắn thấy nàng có chút cẩn thận với Tạ Ngọc liền đã nhận ra.

Tiểu Á nghe nàng nói xong hai mắt dưng dưng:

" Cảm ơn ngươi, ngươi thật tốt A Ly."

" Đi thôi ra ngoài ngắm cảnh, ngươi sẽ không muốn bỏ lỡ đâu!"

Hai người ra ngoài đã thấy có vài người đứng bên khoang thuyền ngắm cảnh.

Thấy Tạ Ngọc cũng tiến đến bên hắn cùng ngắm nhìn.

Pháp thuyền đã ở một độ cao nhất định, xung quanh có trận pháp nên gió thổi qua cũng không rất mạnh.

Cảnh vật dưới đất đã thu nhỏ, nhìn liền có thể bao quát cả một vùng.

Triết Viễn thành ở phía sau lưng đã thành một toà thành trì nhỏ bé được bao vây bởi rừng rậm.

Ngắm cảnh một lát nàng liền trở về phòng để lại hai cái thiếu niên vẫn luôn tâm sự..

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play