Một bên chị Mã lại đem bộ dáng hai người thu hết vào mắt, bà đầu tiên là lắc đầu, sau đó huých nhẹ cánh tay Phương Thanh Nghiên nhắc nhở nói: "Dì lại cảm thấy, lão Hồng kia với mẹ cháu có chút khả năng nha!"
Phương Thanh Nghiên ngay từ đầu còn không kịp phản ứng lời này có ý gì, sau khi hiểu ra thì làm ra vẻ mặt buồn cười nói: 'Dì Mã, dì cũng đừng nói bừa."
Nếu thật sự có hy vọng, Lưu Bội Trân sẽ lại chạy tới nháo một hồi!
"Mẹ cháu thì dì không biết sao, nhưng lão Hồng nhìn có ý tứ đến vậy cơ mà. Cháu không để ý rằng gần đây chỉ cần mẹ cháu đứng bán hàng, ông ta cứ thế mà sáp lại gân bên này sao?"
Phương Thanh Nghiên quả thật không chú ý nhiều như vậy, nhưng nghe chị Mã nói như vậy, cô cẩn thận hồi tưởng lại hình như là có điểm không thích hợp.
Chị Mã nhìn bộ dáng khó tin của cô, che môi cười cười, lại an ủi: "Được rồi được rồi, cho dù có cũng không phải là chuyện mà một đứa nhóc như cháu nên lo lắng!"
"Thế nhưng có gì phải nói nấy, con người lão Hồng này kỳ thật rất không tệ, là người chính trực, tướng mạo đoan chính, nghe nói hoàn cảnh của ông ta cũng đáng thương, cha mẹ mất sớm mà trong nhà cũng chỉ có một thân một mình, sau đó lúc tham gia quân ngũ lại bị thương nên xuất ngũ sớm trở về, đến bây giờ vẫn còn cô đơn một mình, quả thật không dễ dàng."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT