Cô cũng không tức giận, lại tiếp tục tìm kiếm dọc theo dòng suối nhỏ, sắp đến hạ lưu, mới có phát hiện mới.
Bên này có rất nhiều đá cuội, dòng nước tương đối bằng phẳng, ốc đá giấu trong khe đá đều đầy đặn, vỏ ốc rõ ràng trong suốt, nhìn còn rất có sức sống.
Phương Thanh Nghiên không chút lưu tình vươn ma trảo ra, bắt lấy đám ốc nhỏ sau đó bỏ vào thùng nước bên cạnh.
Đợi đến khi lấy lại tinh thân, mặt trời cũng sắp xuống núi. Nhưng quay đầu nhìn lại, bận rộn hơn nửa ngày, ốc đá cũng chỉ lấp đầy đáy thùng mà thôi.
Phương Thanh Nghiên rất bất đắc dĩ, cô không quen thuộc địa hình nơi này, mà tinh lực của cô cũng có hạn, hôm nay có thể có thu hoạch như vậy thì đã xem như là một khởi đầu không tôi.
Mang theo thùng nước trở về, Tân Thu Phượng tò mò, nói: “Cả một buổi chiều cháu chỉ bắt được nhiêu đây thôi sao.”
Phương Thanh Nghiên gật đầu, nói: “Đúng vậy, đáng tiếc hơi ít, cháu muốn mang về nhiều hơn chút.”
Tần Thu Phượng cúi đầu nhìn, nở nụ cười, nói: “Thứ này trong ruộng có rất nhiêu, mà đám ốc ở suối cũng không to bằng trong ruộng đâu!”
Bà ngoại cô đây là đem ốc đồng cùng ốc đá nhập làm một rồi sao?

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play