Tần Thục Huệ hiện tại đau muốn chết, bà muốn lên tiếng nói chút gì đó, nhưng miệng Tần Tú Lan lại giống như máy phát đạng được khởi động vậy, bà ngay một câu cũng không thể chen vào. Mắt thấy đối phương rốt cuộc cũng yên tĩnh lại, bà vội nói: "Tú Lan, em hiểu lầm... ;
Tần Tú Lan trợn tròn mắt, lời nói lên án cùng ủy khuất khi sắp đến bên miệng cứ như vậy kẹt ở trong cổ họng.
Chuyện Tần Thục Huệ ở cùng với chồng của cô ta đó là chuyện vĩnh viễn không thể xảy ra, bởi nếu lúc trước không có Tần Thục Huệ làm mai, cô ta cũng sẽ không có khả năng biết được người như Củng Kiến Trung. Cô ta tuy rằng chướng mắt người chị hai này, nhưng cũng biết Tần Thục Huệ không phải là người có thể làm ra loại chuyện như vậy...
Nháo loạn một hồi, toàn bộ người trong tiệm tất nhiên đều đang chê cười cô ta.
Tần Tú Lan không thể không buông Tần Thục Huê ra, ấp úng nói: "Vậy những chuyện tôi nghe được gần đây chẳng lẻ là giả? Mọi người đều nói anh xin nghỉ để đi gặp cô ta, anh nói cho tôi nghe thử xem chuyện này là như thế nào?"
Củng Kiến Trung cũng không biết nên nói gì cho phải. Chuyện ông giúp Tần Thục Huệ kiện tụng vẫn luôn giấu Tần Tú Lan, bởi vì hai chị em nhà này hiện đang có mâu thuẫn, mà mâu thuẫn này đến nay còn chưa giải quyết được, Tần Tú Lan lại hiểu lầm lớn đến như vậy, thật sự làm cho ông không phải phải giải thích cho vợ mình như thế nào mới tốt?
Tần Thục Huệ ngược lại rất thẳng thắn, nói: "Tất cả là do chị, Kiến Trung vì muốn giúp chúng ta thắng kiện người Phương Gia nên mới như vậy." Tần Tú Lan mở to hai mắt: "Chị, chị còn muốn kiện người Phương gia sao?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT