Lộ Hành Chu bưng thức ăn mình đổ ra đi xuống lầu, lập tức nhìn thấy cảnh người mẹ xinh đẹp của mình yên lặng rơi lệ. Cậu có chút khó hiểu, nhưng xét đến tình cảnh hiện tại của mình không cần nói gì là tốt nhất, cậu chỉ nhìn một chút rồi đi về phía nhà bếp chuyên dụng cho thú cưng ở phía sau là chỗ nào đây..

Mà Tống Khanh còn lại ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm bóng lưng cậu, trong tay bắt lấy quần áo của Lộ Vân Nhĩ, bà sắc mặt nghiêm túc nhìn Lộ Vân Nhĩ nói: "Mẹ không muốn đợi thêm nữa"

Lộ Vân Nhĩ xoa xoa trán, hắn nói; "Mẹ có ảnh bà ngoại không?"

Tống Khanh nghĩ nghĩ một chút, ảnh chụp của mẹ đều được cha cất giữ. Bà híp mắt lại trông đầy tính toán: "Nói với anh trai con, nghĩ cách giữ chân cha con. Mẹ sẽ nhờ ông nội con đến đây một chuyến, mẹ liền có cớ để làm xét nghiệm với Tiểu Hành."

Khả năng hành động của Tống Khanh vô cùng mạnh, vừa lập ra kế hoạch liền gọi điện cho cha bà, Lộ Vân Nhĩ có thể nói cái gì, đương nhiên là giúp mẹ rồi.

Hắn gửi tin nhắn cho Lộ Kỳ Dịch, Lộ Kỳ Dịch trả lời ok và nói anh lập tức quay lại.

Mọi việc đã sẵn sàng, Tống Khanh trên mặt tràn đầy ý cười, bà nhìn về phía hậu viện, bên tai vang lên một giọng nói trong trẻo.

【Chuẩn bị xong rồi, mình sẽ tặng một món quà cho Thẩm Đình Bách, Giang Minh Nguyệt bên kia hình như cũng đã trở lại. Được của ló nhờ. Bọn họ vừa đi ra ngoài sẽ dẫm phải phân chó, đi đường bị chim ẻ lên người. Nếu là chó mèo lỡ đâu bị họ hại thì không tốt lắm, tên thiếu gia hàng giả kia cũng đã trở lại. Nhưng mà sao mấy ngày này mẹ mình lại về? Có gì đó lạ nha. 】

Tống Khanh trừng lớn đôi mắt nhìn Lộ Vân Nhĩ nói: "Cái này..."

Lộ Vân Nhĩ vừa thấy biểu cảm của mẹ liền biết mẹ cũng có thể nghe thấy, hắn gật đầu nói: "Đúng vậy, chính là tiếng lòng của Tiểu Lục."

Tiếng lòng của Lộ Hành Chu vẫn tiếp tục, cậu đang đóng gói đồ ăn vặt, nơi này nhưng đều là nguyên liệu tốt, tuy rằng đối với con người có thể không ngon lắm, nhưng đối với động vật, lại cực kỳ ngon miệng

【He he he, chuẩn bị ổn thỏa rồi, đợi lát nữa liền tìm thụ gia gia giúp mình hỗ trợ gọi mấy bé đáng yêu lại đây. Lần này, Giang Minh Nguyệt xông tới làm như nguy hiểm lắm, nhưng cũng chỉ có thể làm trò hề mà thôi. Thật ra mà nói Giang Minh Nguyệt thích chính là mẹ mình đi, cô ta thật sự chỉ nhắm vào mẹ mình, không thèm nhìn tới cha mình luôn, chờ đến khi mẹ mình khổ sở thương tâm hoàn toàn từ bỏ xong cô ta liền nhảy dô an ủi mẹ mình các thứ. 】

Khuôn mặt vẫn tươi cười của Tống Khanh cứng đờ. Con trai, con có mình đang nói chuyện khủng bố không vậy.

【Hừ, nói không chừng sau khi mình đi xong, tên thiếu gia giả mạo đó muốn bỏ đá xuống giếng nữa, nhưng Giang Minh Nguyệt ngăn lại, hơn nữa mình vừa vừa rời khỏi nhà, Giang Minh Nguyệt sẽ đến tìm mình, đối xử với mình rất tốt, thật sự chỉ là hỏi han ân cần nhờ giúp đỡ... Còn điên cuồng nói xấu mẹ với mình nữa...】

Lộ Hành Chu tìm ra điểm chính, Lộ Vân Nhĩ cũng cảm thấy có lý một cách kỳ lạ.

Cho nên, cha và mẹ hắn đều bị người khác mơ ước? Không phải đâu... Sao nhà mình toàn độc lạ Bình Dương không vậy chèn. Hùm....

【Bỏ đi, chuyện này cũng không còn quan trọng nữa, hôm nay ta trước tiên chuẩn bị kịch bản của mình, tên tác phẩm sẽ được gọi là tổng tài phản diện sau khi thức tỉnh, hì hì hì hi, anh cả vai phản diện sẽ được đổi lại thành vai chính! 】

Nghe tiếng cười quỷ dị, Lộ Vân Nhĩ yên lặng thầm mặc niệm cho Lộ Kỳ Dịch một chút, hắn cũng cảm giác, kịch bản cái này nhất định sẽ rất bạo...

Mà Tống Khanh vẫn còn chìm sâu trong tình mẫu tử. Mặt bà đầy ý cười nói: "Xem nội tâm Tiểu Lục thật hoạt bát, Tiểu Lục của mẹ chịu nhiều đau khổ như vậy mà trong lòng còn thú vị đến thế. Tiểu Lục còn muốn viết kịch bản nữa, mẹ sẽ là người đầu tiên đầu tư cho thằng bé!"

Lộ Vân Nhĩ có thể nói gì, hắn chỉ có thể yên lặng gửi cho anh cả một biểu tượng chúc phúc. Tuy nhiên, hắn hy vọng Lộ Hành Chu vẫn còn chút tình anh em, tốt tốt nhất là che mờ tên anh cả đi.

【Nhưng mà diễn viên thì không dễ tìm được, để mình tìm xem có viên ngọc ẩn nào không, cái này! Lâm Thanh Tuyền! 】

【Sao lại là anh ta à? Hm, bố anh ta lên tận show khóc lóc kể khổ nói Lâm Thanh Tuyền là đồ bất hiếu, không quan tâm bệnh tình của ông ta, ông ta bị bệnh mà anh ta chẳng cho ông ta một xu nào.】

Lộ Vân Nhĩ cũng biết chuyện này. Trước đây, hắn có một đánh giá khách quan về Lâm Thanh Tuyền, kỹ thuật diễn không tồi, ngoại hình độc đáo, vẻ ngoài lạnh lùng và đẹp đẽ, nhưng về sau cha y nhận một chương trình phỏng vấn. Tin tức về y lập tức dậy sóng, nghe nói ngay khi phỏng vấn, y đã bị khóa tài khoản, cho nên tài khoản gì đó đều bị công ty thu hồi, cả người nợ ngập đầu, gần nhất đều không có tin tức gì về y cả.

Lộ Hành Chu ngồi xuống cạnh cây quế, lấy điện thoại di động ra tìm kiếm tin tức về Lâm Thanh Tuyền, vừa tìm vừa phàn nàn.

【Vái gì bất hiếu vậy? Nếu mình là Lâm Thanh Tuyền, mình đã vả lão cha nuôi kia cho tàn phế luôn rồi. Ông ta không phải muốn dưỡng lão sao? Mình sẽ đưa ông ta vào bệnh viện tâm thần để ông ta ở đó mà dưỡng với chả lão! Mình nhìn mặt mũi của ông ta liền biết là không thể sinh ra được khuôn mặt như Lâm Thanh Tuyền đâu. 】

【Mình nhớ rõ... Lâm Thanh Tuyền là bị lão cha nuôi này bắt cóc đi, hay là nói Lâm Thanh Tuyền bị tình nhân của cha y cùng lão cha nuôi cấu kết với nhau bắt cóc đi nữa chớ. 】

Lộ Vân Nhĩ hít một tiếng, tay không tự giác cầm lấy trái cây trên bàn, bên cạnh Tống Khanh bên cạnh cũng im lặng thả cái chân đang bắt chéo xuống, tập trung tinh thần nghe ngóng.

Tiếp tục tiếp tục đi nào, bọn họ muốn nghe!

Nghĩ vậy, Lộ Hành Chu đứng dậy, Cậu quyết định rồi, chọn anh ta đi.

【Chốt sổ Lâm Thanh Tuyền, dù sao thì mình đều biết bằng chứng ở đâu, cha mẹ của Lâm Thanh Tuyền là ai mình cũng rõ ràng, đúng rồi, trước tiên hãy hỏi về hoàn cảnh gia đình của Lâm Thanh Tuyền đã. 】

Đại thụ lay động nhánh cây, chẳng bao lâu tin tức truyền ra. Cây hoa quế đại khái cùng Lộ Hành Chu nói một chút tình huống ba mẹ chân chính của Lâm Thanh Tuyền một chút, Lộ Hành Chu tấm tắc hai tiếng nhỏ giọng nói: "Nữ trung hào kiệt? Bội phục đấy."

【 Mẹ của Lâm Thanh Tuyền thật sự lợi hại, Lâm Thanh Tuyền vừa mất tích bà ấy liền đưa cho cha Lâm Thanh Tuyền một loại thuốc triệt sản, loại thuốc này cũng có thể gây vô sinh... vậy thì bây giờ cha anh ta rụng ở đâu bên ngoài rồi? 】

Lộ Hành Chu còn muốn tiếp tục hỏi về tình huống như thế nào liền bị một trận âm thanh ầm vang lên đánh gãy dòng suy nghĩ của cậu, cậu ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, một chiếc trực thăng màu đen mát mẻ xuất hiện phía trên nhà họ, chậm rãi đậu ở nơi có đường băng.

Tống Khanh vừa nghe thanh âm này liền biết anh tra và cha của bà đã tới rồi, bà ăn dưa mới được có một nữa thôi mà, trực tiếp đã bị thanh âm này đánh gãy, nàng biểu tình có chút vặn vẹo, a a a a, mới hít được có một nữa quả dưa thôi mà, bà thật sự muốn biết chuyện tiếp theo như thế nào, cũng muốn biết quá trình cụ thể nữa!

- --------------------

Mọi người cho mình một vote 🌟 để mình tiếp tục ra thêm❤

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play