Lộ Hành Chu bị hoảng sợ, cậu ngay lập tức đem Tiểu Anh xách lên đặt ở chỗ khác.

Nam nhân kia cũng không ngờ, ngồi ở kia đáng thương vô cùng mà nhìn Tiểu Anh.

Tiểu Anh nga một tiếng vỗ tay nhỏ nói: "Kích thích quá~"

Nói xong, con bé nhón chân lôi kéo tay Lộ Hành Chu nói, "Anh Chu Chu, em đã quyết định muốn cùng anh yêu đương, bọn họ đều quá ngây thơ, anh Chu Chu mới là nhất!"

Hạ Tiểu Bảo và Tiểu Hổ mở to hai mắt há hốc mồm nhìn Tiểu Anh, sao lại thế này? Đây là ba ba nói, lòng phụ nữ sâu như đáy biển?

Hai người bọn họ chưa kịp nói gì thì người đàn ông đó đã đi tới nói: "Ba ba không cho phép!"

Tiểu Anh vẻ mặt bất đắc dĩ nhìn ba con bé nói: "Ba ba đừng nháo, anh Chu Chu soái như vậy! Anh ấy có thể khiến lão hổ nghe lời anh ấy! Hơn nữa, lúc nãy anh ấy đem con nhắc lên thật sự rất soái nha~"

Tiểu Anh đôi tay ôm lấy khuôn mặt nhỏ, mắt lấp lánh nhìn Lộ Hành Chu cuối cùng tổng kết nói: "Hơn nữa, anh Chu Chu tốt như vậy! Con muốn anh Chu Chu làm bạn trai mình! Chờ con lớn lên, con sẽ gả cho anh ấy!"

Lộ Hành Chu bất lực nhìn Tiểu Anh ngồi xổm xuống, ba ba Tiểu Anh vẻ mặt như trời sập nhìn con gái mình.

Lộ Hành Chu nói: "Tiểu Anh bảo bối, anh Chu Chu không thể làm bạn trai nhóc nha, bởi vì còn lâu mới trưởng thành, lúc đó anh Chu Chu đã già rồi, không xứng với nhóc, đến lúc đó nhóc tìm người xứng với mình càng tốt."

Tiểu Anh sửng sốt, lo lắng nhìn nhìn Lộ Hành Chu nói, "Thật vậy sao?"

Lộ Hành Chu nghiêm túc gật đầu nói: "Đúng rồi, Tiểu Anh đáng yêu thế này, đương nhiên xứng đáng rồi."

Hạ Tiểu Bảo phản ứng lại, nó chắn trước mặt Lộ Hành Chu nói: "Cậu không thể gọi anh Chu Chu, phải gọi là chú Chu Chu."

Bằng không nó không thể cùng Tiểu Anh ở bên nhau, Tiểu Anh liền biến thành dì nó, nó không cần!

Tiểu Anh khịt mũi một tiếng nói: "Tớ không đổi, tớ thích gọi anh đấy."

Ba ba Tiểu Anh chọc chọc con gái nhà mình, hắn vẫn chưa hiểu tình huống gì đang xảy ra nữa, chỉ nhìn thấy cô nương nhà mình hôn tiểu tử thúi khác, kết quả xoay người con bé lại muốn cùng người khác yêu đương.

Ba ba Tiểu Anh hèn mọn hỏi: "Cho nên, bảo bối, bạn trai bây giờ của con là ai?"

Lão ba sẽ đem nó diệt mất!!

Tiểu Anh đang suy nghĩ nói: "Bạn trai cũ của con là Tiểu Hổ, trước bạn trai cũ là Hạ Tiểu Bảo, còn bây giờ... Chưa có."

Cái miệng nhỏ của con bé nói liên tục biết Lộ Hành Chu sẽ không muốn bên cạnh con bé nên đem mục tiêu chuyển đến Hạ Tiểu Bảo, nếu anh Chu Chu không được, thì Hạ Tiểu Bảo cũng không tệ, Tiểu Anh đi lên hỏi: "Tiểu Bảo, cậu thật sự bất hòa ở bên nhau với tớ sao?"

Hạ Tiểu Bảo nhớ tới chuyện Tiểu Anh hôn nó, khuôn mặt nhỏ càng thêm đỏ lắp bắp nói: "Ba ba tớ nói, chỉ cần rút kiếm đủ nhanh thì tớ mới có thể bảo vệ được người phụ nữ mình yêu, cho nên... Tiểu Anh chờ tớ, chờ tớ luyện kiếm tốt, tớ liền mang theo cậu đi khắp nơi trên thiên hạ này."

Tiểu Anh cảm động trước lời nói này, đứa con gái nhỏ thích mấy anh trai soái, con bé cầm tay Hạ Tiểu Bảo nói: "Được!"

Hai đứa nhỏ nắm tay nhau, mới con nít con nôi mà đòi hứa hẹn đi khắp nơi trên thiên hạ, ba ba Tiểu Anh cả người đều không tốt.

Hắn nhìn về phía Hạ Tiểu Bảo đánh giá một chút nói: "Không được, ba ba không đồng ý."

Tiểu Anh mới không để ý tới ba ba con bé tay nhỏ vung lên nói: "Ba ba, ba không đồng ý cũng vô dụng, người làm chủ trong nhà là mẹ chứ không phải ba."

Lộ Hành Chu nhìn, cả người cười đến choáng váng, đây là đứa nhỏ xem nhiều phim quá rồi, thật sự quá buồn cười, so với những thứ dơ bẩn của người trưởng thành thì tình yêu này khá hơn nhiều.

Lúc này, Tiểu Bò Sữa đã trở lại, nó từ bên cạnh nhảy tới, nhảy lên đầu vai của Lộ Hành Chu.

Nó đứng ở trên vai Lộ Hành Chu trên cao nhìn xuống mấy đứa nhãi con này, lại nhìn nam nhân trước mắt, Tiểu Bò Sữa nghiêng đầu, cảm giác người nam nhân này có chút quen mắt.

Ba ba Tiểu Anh thở dài, quyết định tạm thời không cãi lộn với con gái mình đang diễn kịch tình yêu.

Hắn đứng thẳng dậy nhìn Lộ Hành Chu nói: "Chào cậu, tôi là ba Tiểu Anh, Thiên Quyến Văn."

Lộ Hành Chu vươn tay tự giới thiệu nói: "Tôi là Lộ Hành Chu."

Thiên Quyến Văn cười nói: "Tôi biết, hôm nay cậu là nhân vật chính mà, cảm ơn cậu đã dẫn Tiểu Anh nhà tôi tới xem lão hổ... Nếu không mấy tiểu tử thúi khóc thì tệ rồi."

Làm một tiểu cô nương đáng yêu của ba ba, hắn mỗi ngày đều lo lắng những tên nhóc nhỏ mập mạp bắt cóc con gái đáng yêu của mình, không được, không thể tưởng tượng hắn liền khổ sở.

Lộ Hành Chu cũng đã nhìn ra, tính cách của người đàn ông này đối với con gái có chút cuồng, nhưng... Khá tốt.

Lộ Hành Chu cười tủm tỉm nói: "Là Hạ Tiểu Bảo, nó thích Tiểu Anh, cho nên muốn mang theo Tiểu Anh lại đây xem lão hổ."

Hạ Tiểu Bảo dùng sức gật đầu nhìn Thiên Quyến Văn nói: "Cha vợ đại nhân, ngài yên tâm, về sau con sẽ chiếu cố Tiểu Anh thật tốt."

Thiên Quyến Văn nhìn Hạ Tiểu Bảo hít sâu một hơi, lý trí khuyên hắn đừng cãi nhau với đứa nhỏ này, nhưng suy nghĩ của hắn thật sự rất muốn đánh thằng nhóc này.

Lộ Hành Chu cũng chú ý tới, vội vàng ôm lấy Hạ Tiểu Bảo nói: "Con nít mà nói đùa thôi."

Hạ Tiểu Bảo nhìn Tiểu Anh muốn bày tỏ sự trung thành của mình, Lộ Hành Chu lập tức che cái miệng nhỏ của nó, không thấy mông nhỏ của nhóc khó giữ được sao.

Tiểu Bò Sữa cẩn thận suy nghĩ, nó lập tức nhìn Lộ Hành Chu meo meo kêu vài tiếng nói: "Meo~ Cha người này có phải là Thiên Vạn Quyển không! Mẹ kế anh ta đang cùng một nam nhân có hơi thở giống với anh ta, khi em lại đây bọn họ còn đang thảo luận làm như nào đem Thiên Quyến Văn đá ra Thiên gia làm con bọn họ thành người kế thừa Thiên gia nữa meo~"

Lộ Hành Chu chớp mắt, trùng hợp sao? Cậu nhìn Thiên Quyến Văn trầm mặc một chút.

Cậu sắp xếp lại lời nói nhìn Thiên Quyến Văn nói: "Ừm... Thiên tiên sinh, cha anh có phải là Thiên Vạn Quyển không?"

Thiên Quyến Văn nghe được tên cha hắn trong mắt hiện lên tia bực bội gật đầu nói: "Làm sao vậy?"

Lộ Hành Chu uyển chuyển nói; "Anh tốt nhất mang theo cha anh trở về một chuyến, nói không chừng... Sẽ có kinh hỉ."

Thiên Quyến Văn sửng sốt một chút nhìn Lộ Hành Chu hồi lâu không nói chuyện, hắn ở bên trong có người nhắc tới, không ai có thể cười khi rời khỏi tiểu thiếu gia Lộ gia, ngay cả chuyện của Lãnh Nhược Huyền, đều từ tiểu thiếu gia Lộ gia dẫn người đi xem.

Trong trường hợp này... Hôm nay bọn họ đều tới tham gia yến hội, chỉ có mẹ kế lòng dạ hiểm độc của hắn nói rằng bà không khỏe nên không đến cho nên...

Thiên Quyến Văn biểu tình trở nên vui vẻ, mẹ kế hắn tuyệt đối có việc nên cha hắn đây là đỉnh đầu mang nón xanh rồi!

Thực tốt, cha hắn không vui, hắn liền vui vẻ nhìn Lộ Hành Chu gật đầu nói; "Cảm ơn cậu nhắc nhở, tôi sẽ cùng cha tâm sự."

Tranh thủ một chút làm cho lão gì kia tức giận đến mức trúng gió càng tốt.

Nhưng trở về thì không cần, trong nhà có gắn camera, hắn sợ Tiểu Anh chạy loạn tìm không thấy nên đã kêu người về gắn, còn chưa nói người trong nhà biết, lần này vừa lúc có tác dụng.

Chậc chậc chậc, xem trực tiếp, lão nhân còn không được tức điên.

Ai nói không ai có thể cười từ bên người tiểu thiếu gia Lộ gia rời đi chứ, hắn còn không phải cười sao?

【A... Mình có nên nói hay không, nam nhân kia là cậu của anh ta...】

Nhìn Thiên Quyến Văn vui vẻ ra mặt hôn Tiểu Anh, Lộ Hành Chu trầm mặc một chút, kệ vậy, dù sao bọn họ nhìn sẽ biết.

【Nhưng, ông Thiên cũng quá mức tự tin, mình nhớ không lầm ông ta gần 60 tuổi rồi, ông ta thế mà tin tưởng đứa con là của mình? Còn tin tưởng người phụ nữ kia với ông ta là chân ái, không phải do tiền của ông ta à, đồ hám quyền. 】

Lộ Hành Chu ngồi xổm xuống nhìn hai thằng nhóc mắt trông mong nhìn Tiểu Anh tiểu khả ái rời đi nói: "Được rồi, có muốn về không?"

Chú muốn đi xem dưa!

Hạ Tiểu Bảo lưu luyến không rời nhìn Mập Mạp hiểu chuyện nói, "Chúng ta trở về đi, chú Chu Chu chờ Mập Mạp khỏe lại cháu lại đến xem nó!"

Tiểu Hổ cũng gật đầu, nó hiện tại hốc mắt hồng hồng, nhu cầu cần mẹ an ủi, nó không dám sờ lão hổ, nó còn thất tình.

Mang theo bọn nhãi con trở lại yến hội, Hạ Tiểu Bảo liền nhìn cha mình cùng ba ba Tiểu Anh đang nói chuyện, nó chạy qua ôm lấy chân ba nó, còn cùng ba nó nói, Tiểu Anh về sau chính là con dâu của ông, Tiểu Anh vừa nghe vẻ mặt khó xử nói: "Tiểu Bảo, chúng ta không thể ở bên nhau, ba cậu nói cậu khoảng thời gian trước còn đái dầm nữa, tớ cảm thấy ba tớ nói rất đúng, bạn cùng lứa yêu đương không có tiền đồ, tớ thích mấy anh trai thành thục không đái dầm cơ."

Tiểu Bảo như sét đánh nhìn cha nó, toàn bộ cơ thể đều cảm thấy không khỏe, nhưng khoảng thời gian trước nó đúng thật có đái dầm...

Nó ủy khuất nhìn Hạ Chi hỏi: "Ba,  sao ba có thể nói ra được?"

Hạ Chi ôn nhu nhìn Hạ Tiểu Bảo nói; "Chú Thiên của con hỏi, ba không thể gạt người ta được đúng không?"

Hạ Tiểu Bảo gật đầu miệng mếu máo nhẫn nại nói: "Con đi tìm mẹ đây."

Nó cần mẹ an ủi nội tâm bị tổn thương của nó.

Hạ Chi cười tủm tỉm gật đầu nhìn Hạ Tiểu Bảo xoắn mông nhỏ chạy đi tìm mẹ.

Tiểu mập mạp là con đâm sau lưng ba con, còn muốn yêu đương? Đợi đến 20 năm sau đi.

Mẹ Hạ Tiểu Bảo đang nói chuyện phiếm với mẹ của Tiểu Hổ nhìn Tiểu Bảo chạy tới, nàng ai u một tiếng nói: "Tiểu Bảo sao tới đây? Tiểu Hổ còn tìm con nữa."

Tiểu Bảo oa một tiếng khóc nói: "Con lại thất tình."

Ghé vào trong lòng ngực mẹ, Tiểu Hổ ngẩng đầu lên, cùng Hạ Tiểu Bảo nhìn nhau một cái, hai người nhìn về phía Tiểu Anh, Tiểu Anh rút kinh nghiệm xương máu, tìm một anh trai thành thục, đang được anh trai đúc bánh kem.

Hai nhãi con thấy một màn này, sôi nổi từ trong lòng ngực mẹ xuống, ôm nhau thành một đoàn khóc lên.

Mẹ Tiểu Hổ cùng mẹ Hạ Tiểu Bảo cười đến không đứng vững, Thiên Quyến Văn trên mặt mang theo xán lạn tươi cười tìm được cha hắn Thiên Vạn Quyển rồi.

Lộ Hành Chu tìm một nơi ẩn nấp ngồi xổm xuống chuẩn bị khẽ meo meo ăn dưa.!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play